Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 93 : Thái tổ bị chê quỷ nghèo

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Đối với võ giả Đại Hạ hoặc Phương Sĩ mà nói, trước mười lăm tuổi có thể đạt tới tu vi Ngũ Đỉnh thì sẽ giúp đỡ được rất nhiều cho việc tu luyện trong tương lai của họ.



Diệp Lăng Nguyệt đã mười ba tuổi, nhưng tu vi chỉ mới đạt tới Tam Đỉnh, nếu muốn đột phá đến Ngũ Đỉnh chỉ trong vòng một năm thì sẽ có chút khó khăn.



Diệp Vô Danh không khỏi có chút thất vọng, ông vốn còn hy vọng người đánh thức mình sẽ là một hậu nhân Diệp gia có thiên phú tốt một chút, dù sao thì ban đầu ông cũng muốn thông qua hậu nhân để thay ông hoàn thành tâm nguyện mà năm đó ông không có cách nào hoàn thành.



“Thái Tổ, con thừa nhận tu vi võ học và tinh thần lực của con không cao, nhưng đó là vì con chỉ mới tu luyện nguyên lực và tinh thần lực không quá năm tháng.” Diệp Lăng Nguyệt không vì lời nói của Diệp Vô Danh mà nổi giận.



Ngược lại, ánh mắt của nàng càng ngày càng sáng, trong lời nói cũng tràn đầy là tự tin.



Cái gì! Năm tháng trước mới bắt đầu tu luyện nguyên lực và tinh thần lực?



Cho dù Diệp Vô Danh đã thấy qua vô số thiên tài, nhưng chưa từng nghe nói qua có người có thể trong vòng năm tháng đột phá đến Luyện Thể Cửu Trọng và tu vi tinh thần lực Tam Đỉnh.



Chẳng lẽ Diệp Vô Danh ông lại nhìn lầm, đứa bé trước mắt này không phải là người có tư chất bình thường, mà là kỳ tài luyện võ ngàn năm khó gặp của Diệp gia, thậm chí là Đại Hạ?



Diệp Vô Danh vô cùng kinh ngạc, dùng tinh thần lực thăm dò thân thể của Diệp Lăng Nguyệt, rất nhanh, ông liền phát hiện những điều Diệp Lăng Nguyệt nói đều là sự thật.



Từ mạch tượng ở đan điền của nàng cho thấy nàng đúng là người mới luyện tập nguyên lực và tinh thần lực.



Diệp Vô Danh lại lần nữa dò xét Diệp Lăng Nguyệt, từ trên người đứa nhỏ này, ông như nhìn thấy chính bản thân mình trước đây.



Ông cũng đã từng khao khát thực lực như vậy, đối với những điều không biết cũng đã từng hiếu kì như vậy, thứ trên người Diệp Lăng Nguyệt khiến cho Diệp Vô Danh xem trọng nhất chính là sự kiên nghị không ai có thể xem thường, những thứ này đều là những yếu tố quan trọng nhất để có thể trở thành một phương sĩ xuất sắc.




Diệp Lăng Nguyệt trong lòng khẽ dao động, chỉ hận một điều không biết được sự tồn tại của  Ngũ Hành Chi Linh ngay lập tức.



“Nhưng  Ngũ Hành Chi Linh cũng có sinh mạng, biết né tránh, hơn nữa muốn tiếp xúc được với Ngũ Hành Linh thì cấp bậc thấp nhất cũng là Đan Cảnh hoặc là Cửu Đỉnh Phương Sĩ. Trước mắt nếu ngươi gặp phải Ngũ Hành Linh thì tốt nhất vẫn là tránh càng xa càng tốt.” Diệp Vô Danh nói đến một nửa, bỗng nhiên chuyển ý.



Lời nói của ông ta thiếu chút nữa thì khiến Diệp Lăng Nguyệt nghẹn chết.



Nếu không phải nể mặt Diệp Vô Danh là tổ tông của nhà mình thì Diệp Lăng Nguyệt thật muốn trực tiếp hét lên một tiếng “cút”!



Nếu giai đoạn hiện tại nàng không có cách nào để hấp thu Ngũ Hành Linh, Vô Danh thái tổ nói những điều này ra không phải là uổng công vô ích sao.



Nhưng những lời này Diệp Lăng Nguyệt cũng không dám nói ra.



Nhìn trạng thái tinh thần lực của Diệp Vô Danh lúc nào có thể tan tành mây khói, cứ để cho ông ấy nói được bao nhiêu thì nói cũng tốt.



“Nhưng còn có một loại phương pháp, cho dù ngươi không đạt tới tu vi tương ứng thì cũng có thể hấp thu Ngũ Hành Chi Linh. Ngũ Hành Chi Lực mặc dù không bằng Ngũ Hành Chi Linh, nhưng tích lũy nhiều cũng sẽ mang lại nhiều lợi ích, chính là tìm các loại dược thảo hoặc là nguyên hạch của linh thú, yêu thú, thậm chí là một ít Ngũ Hành Chi Vật của Ngũ Hành Chi Linh.” Tựa như nhìn ra được sự bất mãn của Diệp Lăng Nguyệt, Diệp Vô Danh ho khan hai tiếng, cuối cùng nói ra một phương pháp tương đối đáng tin.



Dược thảo, nguyên hạch của linh thú, điểm này còn dễ lý giải.



Diệp Lăng Nguyệt đã từng nghe nói phàm là dược thảo hoặc linh thú đạt cấp ba trở lên thì đều có thể sinh trưởng ra nguyên hạch, nguyên hạch có thể dùng đến bổ sung nguyên lực, cũng có thể dùng để luyện đan, luyện khí.



Nhưng Ngũ Hành Chi Vật mà thái tổ nói đến lại là cái gì đây?