Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 955 : Đãi ngộ đặc biệt
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Một người phụ nữ dáng vẻ quản sự đi ra ngoài, bà ta mặc một bộ váy trắng, búi tóc sau đầu, dáng vẻ cũng coi là đoan chính.
"Ta là Tiêu quản sự của Cán Y Phường, sau này các ngươi thuộc bọn ta quản lý. Mấy người các ngươi đều là người mới, tối nay cứ ở lại trước đã. Nếu đã đến Cán Y Phường thì trước hết ta sẽ nói về quy tắc, mỗi tạp dịch của Cán Y Phường mỗi ngày đều phải hoàn thành năm thùng áo quần. Nếu có thể hoàn thành thuận lợi thì một tháng có thể nhận được một linh thạch cấp thấp. Người nào không hoàn thành thì trừ đi ba bữa cơm, không nhận linh thạch. Mồng một và mười lăm hàng tháng, các ngươi có thể nghỉ ngơi."
Linh thạch?
Diệp Lăng Nguyệt bị phân đến Cán Y Phường vốn dĩ còn có hơi bực bội, nàng vẫn đang lo lắng Tiểu Đế Tân có quen hay không.
Nhưng khi nghe đến linh thạch thì vẫn là không khỏi có thêm tâm tư.
Trong Cô Nguyệt Hải lại có linh thạch cấp thấp?
Linh thạch cấp thấp có thể sử dụng như tiền tệ thông dụng ở Thần Giới, trong Cô Nguyệt Hải hình như cũng được coi là tiền tệ lưu thông trực tiếp.
Sau khi Diệp Lăng Nguyệt đến Cô Nguyệt Hải thì đã phát hiện, Cô Nguyệt Hải là một nơi cực kỳ nghịch thiên.
Khoan nói đến linh khí ở đây dồi dào vượt xa so với thế giới bên ngoài, ngay cả đệ tử ở đây cũng mạnh đến mức khiến người ta căm phẫn.
Còn có những quản sự trưởng lão trước mặt này nữa, dường như ai ai cũng đều có tu vi cao thâm hơn cả tu vi của Hỗn Nguyên Lão Tổ.
Bọn họ lợi hại như vậy tại sao vẫn luôn không trực tiếp vào Thần Giới giống như Hỗn Nguyên Lão Tổ.
Cô Nguyệt Hải có hơi khác với Nam Vô Sơn, Dao Trì Tiên Tạ mà Diệp Lưu Vân đã biết, đệ tử trong môn của họ thực lực mạnh hơn xa so với hai phái đó.
Sự xuất hiện của Tử Đường Túc trước đó cũng chỉ là một góc núi băng thôi.
Hơn nữa xem ra người của Dao Trì Tiên Tạ và Nam Vô Sơn cũng không biết thực lực thật sự của Cô Nguyệt Hải.
Thay vì nói Cô Nguyệt Hải là đại tông môn siêu cấp, ở đây càng giống là "thế giới thứ hai" hơn.
Ở lại đây làm tạp dịch, tâm trạng của Diệp Lăng Nguyệt dĩ nhiên không tốt.
Nhưng nghĩ lại, nếu có thể nhận được linh thạch thì đó cũng là thu hoạch bất ngờ.
Đỉnh Linh ở trạng thái ngủ say đã rất lâu rồi.
Mấy vị này chính là bốn đại trưởng lão Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt của Nội Môn Cô Nguyệt Hải.
Trong đó Phong trưởng lão lý lịch kém nhất, xếp ở cuối cùng.
Trong mấy trưởng lão, người lớn tuổi nhất tầm ngoài chín mươi, người trẻ tuổi nhất nhìn vào chỉ mới hơn ba mươi tuổi, còn vị trưởng giả tóc xám đó tuổi tác hình như ở giữa mọi người, tầm ngoài bảy mươi. Người này chính là chưởng giáo Vô Nhai của Cô Nguyệt Hải.
"Khởi bẩm chưởng giáo, mấy người này chính là đệ tử mới được chọn ra sau khi trải qua sàng lọc nghiêm khắc, mời các vị xem qua."
Phong trưởng lão nói một cách cung kính.
Dứt lời, mấy đệ tử bên cạnh ông ta, đặc biệt là Hồng Minh Nguyệt vội tiến lên trước.
"Bái kiến chưởng giáo và các vị trưởng lão."
Hồng Minh Nguyệt miệng ngọt, là người đầu tiên nói.
Trước đó nàng ta còn cho rằng có thể gặp được Tử Đường Túc, nhưng rất tiếc là không thấy.
Hồng Minh Nguyệt là ai chứ, tuy trong lòng thất vọng nhưng nàng ta rất nhanh đã che giấu đi.
Hồng Minh Nguyệt cũng biết, trong mấy vị này rất có thể có một người sẽ là sư phụ tương lai của nàng ta.
Vốn muốn lấy lòng mấy nhân vật cấp cao của Cô Nguyệt Hải, thu hút sự chú ý của họ đặc biệt là chưởng giáo Vô Nhai, ai ngờ bọn họ gồm cả chưởng giáo Vô Nhai đều không để ý Hồng Minh Nguyệt.
Ngược lại, ánh mắt của họ đều tập trung lên Phong trưởng lão và đứa bé đó ở trên tay ông ấy.
Mấy trưởng lão khác nhìn qua, khi nhìn thấy mặt của Phong trưởng lão thì mấy vị trưởng lão không khỏi mỉm cười.
"Ta nói nè Phong trưởng lão, mặt của ông làm sao thế?"
Thì ra trên gương mặt tựa như khúc gỗ của Phong trưởng lão có thêm rất nhiều vết cào ngắn dài.
Ngay cả đầu tóc thường ngày chải rất kỹ lưỡng cũng bị cào đến rối loạn giống như ổ rơm vậy.