Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 497 : Ngoại tổ phụ (1)

Ngày đăng: 16:23 30/04/20


Edit: Agehakun kei

Beta:haquynh1812



"Đi thôi, bọn họ đang đợi ở bêntrong."



Lạc Thuấn Thần đỡ Quý Như Yên, cùng nàng đi vào phủ tướng quân.



Lại đến phủ tướng quân một lần nữa, Quý Như Yên cảm thấy thập phần khác lạ.



Trước kia phủ tướng quân vô cùng khốn đốn....!



Tiến vào trong sân, liền xuất hiện một hồ nước, hai bờ hồ trồng rất nhiều cây liễu.



Hiện tại đã là mùa đông, hồ nước bị đông thành băng, cây liễu cũng trụi lủi, chỉ còn lại mấy cành cây trơ trọi, trông vô cùng hoang vắng.



May mắn, cũng không biết là người nào đã khéo léo treo mười mấy ngọn đèn lồng nhỏ lên trên cành, đủ mọi màu sắc, quang cảnh xung quanh đã tươi tắn hơn nhiều.



Cành liễu, nhẹ đung đưa theo gió, chập chờn nhảy múa ở giữa không trung, như một cây ăn quả bình thường.



Một gian nhà đá ở phía xa, phong cách kiến trúc thập phần khí phách, thể hiện rõ khí thế của một phủ tướng quân oai vệ.


Cảm thấy mạch đập đã có lực hơn, còn có nhịp tim cũng vững vàng, nàng không khỏi tặc lưỡi.



Dù sao, Tuyết nhi cũng đã tìm kiếm dược vật có thể thanh trừ thai độc nhiều năm rồi.



Lại không nghĩ, sau khi dùng Thái Cực tiên đan, cơ thể đã tốt hơn phân nửa.



Một lão nhân đứng bên cạnh Sở Lam Thiên, vẻ mặt hiền lành, vui vẻ nhìn Quý Như Yên, "Sở sư huynh, vị này chính là Như Yên? Là tiểu sư muội của Sở sư huynh sao?"



"Như Yên bái kiến Trấn Quốc tướng quân."



Quý Như Yên vừa dứt lời, Lạc Thuấn Thần lập tức xen vào một câu, "Sao lại gọi là Trấn Quốc tướng quân, nên gọi là ngoại tổ phụ mới đúng."



Quý Như Yên trừng mắt liếc hắn một cái, hai người bọn họ còn chưa có bái đường thành thân nha, nàng cũng không nên đổi cách xưng hô a.



Hứa Tử Minh cũng biết nàng đang khó xử, cởi mở cười nói, "Đừng kêu Trấn Quốc tướng quân nữa, mặc dù ngươi vẫn chưa cử hành hôn lễ với Thuấn Thần, nhưng ngươi cũng là tiểu sư muội của Sở sư huynh. Trong khoảng thời gian này, cứ gọi lão phu một tiếng Hứa sư huynh cũng được, mấy nghi thức xã giao kia cứ bỏ qua đi."



"Vậy Như Yên cung kính không bằng tuân mệnh rồi! Hứa sư huynh, đây là lễ vật Như Yên tặng cho người."



Quý Như Yên tranh thủ thời gian nịnh nọt, lấy dụng cụ uống trà đã chuẩn bị từ trước ra, đưa đến trước mặt Hứa Tử Minh.



"Ngươi là cháu dâu tương lai của ta, khách khí như vậy làm gì?"



Hứa Tử Minh hơi nhíu mày, tuy rằng ngữ khí có chút không vui, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào bộ dụng cụ uống trà kia, hận không thể thu vào ngực ngay lập tức, đây chính là bảo bối tốt a!