Thánh Huyết Chi Vương

Chương 12 :

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Một mảnh tuyết trắng xóa.Nước Molech nằm ở nam bán cầu hiện tại đang mùa đông giá lạnh.Ta ngồi trên xe ngựa màu trắng,choàng áo ngoài làm bằng lông chồn tuyết tôn quý do vợ mới cưới tặng,từ từ đi đến tòa thành Coleman nằm sâu trong rừng rậm.



Dọc theo đường đi,lòng ta dâng đầy cảm giác không vui.Kể từ sau tuần trước kết hôn chớp nhoáng,vợ ta liền biến mất không thấy bóng dáng.Đang lúc ta hoài nghi có phải mình bị lừa cưới lại nhận được điện thoại ViNy gọi đến.



“Em đi nơi nào rồi?”



“Tình yêu,thật xin lỗi,bởi vì trong nhà tạm thời có việc nên em phải về trước xử lý.Anh nhớ tới em sao?”



“Anh dĩ nhiên nhớ em rồi. Một chút tin tức cũng không có hại anh lo lắng gần chết.”



“Xin lỗi nha,tình yêu.”



“Em ở đâu?Anh lập tức đến đón em về.”



“Không cần,vậy thì anh đến đây đi. Ba đứa con của em rất muốn thấy bố mới của họ.”



Nghĩ đến Tống thiếu gia ta trong một đêm thăng cấp lên chức bố còn có thêm ba đứa con riêng,trên mặt không khỏi xuất hiện ba đường hắc tuyến.Lần này gặp mặt không biết cảnh tượng sẽ thế nào?



Nghĩ đến một đám tiểu ba lặc vây quanh ở bên chân,chảy nước miếng ôm lấy ống quần của ta không tha,da đầu cũng thấy tê rần.



“Hừ a!” Theo phu xe quát khẽ một tiếng,xe ngựa ngừng lại.



Hướng  ngoài cửa xe nhìn lại,lúc này mặt trời đã lặng về phía Tây,tòa thành hùng vĩ cổ xưa dưới sắc trời mờ tối lộ ra vẻ thần bí.Chẳng biết tại sao ta rùng mình một cái.Gặp quỷ rồi saoTống Tư Thuần,có phải mi đã xem kinh dị quá nhiều đi?Mi dù sao cũng là Tống thiếu gia dày dặn kinh nghiệm,sợ gì chứ,chẳng lẽ trong thành bảo có quái thú đem ngươi ăn sao?Nhưng bất kể tự nói với mình thế nào,chân của ta lại như mọc rể thế nào cũng không nhích được nửa bước.



“Tình yêu,anh sao lại không xuống xe?”Chẳng biết lúc nào ViNy mỹ lệ đã đi tới trước mắt,còn ta đành cười xấu hổ biện giải.”Ha ha,anh chỉ đang thưởng thức tòa nhà to lớn của em mà thôi.”



“Cái gì nhà của em chứ? Là nhà của chúng ta.”



ViNy vứt cho ta mị nhãn hết sức mê người,ta như được tiếp thêm lực,tay chân cũng không còn cứng ngắc nhanh nhẹn xuống xe đem cô kéo vào trong ngực.



“Cuối cùng cũng đã thấy được bảo bối a.Em thật đáng ghét sao mà mê người vậy chứ,hại thân thể anh cũng muốn nhũn ra,ngay cả bước đi cũng không vững.”



ViNy bị ta chọc cho cười khanh khách”Tống thiếu gia miệng anh ngọt quá đấy.”


Hắn một tay kéo lấy ta ngã vào trong ngực,hai thân thể trần truồng bỗng chốc dán chặt vào nhau,mắt thấy ta cùng người nọ sắp phát sinh “Nụ hôn đầu” thì ——



“Anh cả,anh phạm quy rồi!”



Theo sau là một tiếng cười khẽ,một bàn tay nhỏ trắng nõn thon dài đẹp không thua gì tay ta trong nháy mắt ngăn cách giữa phần môi của chúng ta!Trời ạ! Được cứu rồi! Bổn thiếu gia mới không muốn cùng đàn ông hôn môi a!



Ta cơ hồ cảm động đến rơi nước mắt.Lập tức quay đầu muốn nói cám ơn ân nhân cứu mạng “Cám ơn ——”



Vừa quay lại nhìn hai chữ cảm ơn nghẹn ngay cổ họng của ta nhất thời không thể phun ra,bởi vì ta thấy một cậu thiếu niên tóc vàng đẹp không giống người phàm.Chỉ thấy mái tóc vàng của y óng ánh như hoàng kim thùy mị rũ trên vai còn có một đôi tròng mắt đẹp màu Violet nhu tình như nước.Ta Tống Tư Thuần tự nhận là đại suất ca hiếm thấy trên đời nhưng tối nay lại nhìn thấy  cậu thiếu niên so với ta còn đẹp hơn!



Ở lúc ta tinh thần chán nản nghiến răng nghiến lợi đột nhiên cảm thấy phần mông căng thẳng  ——Chẳng biết lúc nào đôi tay xinh đẹp kia thế nhưng áp trên cánh mông mà ta tự hào nhất!



“A,cái mông thật con dãn......”Cậu thiếu niên tóc vàng giọng nói duyên dáng bật ra than thở.



Bổn thiếu gia nhất thời đắc ý không dứt!Hắc hắc,cái mông của bổn thiếu gia rất hiếm thấy ở phái nam Đông Phương nha vừa tròn lại vừa vễnh,nam nữ già trẻ người người đều khen đấy!



Ý ý,ta giờ còn đắc ý cái khỉ gì hả?Trước có sắc lang,sau có sắc hổ còn không mau chạy trốn!Có lẽ sợ bị tiền *** hậu sát ta trong cái khó ló cái khôn,ùm một tiếng nhảy vào trong bồn tắm liều mạng hướng phía trước bơi đi!



Ha ha,không giấu chứ huấn luyện viên bơi lội của bổn thiếu gia từng đạt huy chương vàng,các ngươi đuổi không kịp ta đâu!Ta bơi bơi đến lấp lánh hữu thần,hổ hổ sinh uy!Không đi tham gia Olympic quốc gia đem vẻ vang cho nước nhà thật là.. thật là đáng tiếc mà!



Ta một hơi bơi tới một đầu khác của hồ tắm,đợi nổi lên mặt nước ta lập tức hít thật sâu một ngụm!



“Hô ——”



Chờ cơn thở gấp qua đi ta vội vàng quay về phía sau nhìn lại.Cậu thiếu niên tóc đen cùng cậu trai tóc vàng còn đang ở một đầu khác xa xôi nhìn ta.



“Ha ha ha,hai người hèn nhát các ngươi không phải là vịt lên cạn chứ? Tới bắt ta đi,tới bắt ta đi a!”Ta hai tay chống nạnh,đắc ý ngửa mặt lên trời cười dài!Nhưng ta mới cười không tới ba giây đồng hồ,không biết hại vị kia dùng kiểu tự do,kiểu bướm hay kiểu tiểu cẩu buồn đái gì đó thế nhưng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đến trước mặt của ta!



Không đúng,trên mặt hai người bọn họ sao giọt nước cũng không dính,đầu tóc cũng chỉnh tề khô ráo như từ sân viên ra ngoài?Chẳng lẽ đây là chiêu bay trên mặt nước đã thất truyền lâu tại Trung Quốc?Ô...... Sớm biết khi còn bé ta đã biết điều một chút nghe lời sư phụ chăm chỉ học công phu.Nụ cười khóc không ra nước mắt cứng tại trên mặt,muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi.



“Anh cả,anh nhìn đi,khi hắn cười thật dễ nhìn.”Không hiểu sao nụ cười “hòa nhã” của cậu thiếu niên tóc vàng làm cho ta trong nháy mắt rợn tóc gáy run lập cập.



Vì mỗi lần Du quản gia muốn “hãm hại” bổn thiếu gia chính là dùng nụ cười này nè....