Thánh Nữ Bị Cầm Tù

Chương 10 : Tiểu ngựa gỗ – Giả dương trụ

Ngày đăng: 21:08 05/02/21

Đạo cụ ngựa gỗ 2
“Quá lớn, quá lớn”
Môi âʍ ɦộ nhỏ nhắn bị căng ra, quy đầu cứng như đá mới đỉnh vào một nửa đã làm hoa huyệt Hoa Ly căng trướng đến sinh đâu, Bạc Đình không màng đến nàng khóc lên, ôm nàng tới tới lui lui nếm thử vài lần, nội huyệt lại nhanh chóng tràn ra ɖâʍ thủy thực mau đem giả dương trụ đen nhánh làm ướt đẫm.
“Ta không cần cái này! Ta muốn côn thịt của ngươi, a! Ô ô! Quá lớn !”
So với vật thẳng tắp dự tợn dưới thân, Hoa Ly tuy sợ đồ vật dưới háng của Bạc Đình nhưng rốt cuộc vẫn có thể nhét vào cơ thể nàng, Hoa Ly hiện tại tình nguyện bị hắn ôm đi tùy ý thao lộng, cũng không cần bị cái đồ vật kia xỏ xuyên.
Tiếng kêu sắc nhọn của thiếu nữ quanh quẩn trong mật thất, nàng bất lực, khủng hoảng giãy giụa, từ đầu đến cuối nam nhân phía sau đều không đình chỉ động tác, trước sau như một đem âm huyệt phấn nộn sưng đỏ nhắm ngay dương trụ mà đặt xuống.
“Hư, tiểu ɖâʍ oa không phải thích đồ vật lớn một chút cắm huyệt nhỏ sao? Đừng lộn xộn, dùng nộn bức của nàng ngậm lấy nó đi, ngoan, nàng có thể làm được, đồ vật tốt như vậy, tao động của nàng sẽ rất t
Mặt Hoa Ly trắng bệch liều mình lắc đầu, tóc mái hỗn độn tẩm mồ hôi cùng nước mắt dính ướt trêи má, hai cánh tay trắng nhỏ như ngó sen nắm chặt lấy cánh tay Bạch Đình, liên tục vừa khóc vừa thở dốc.
 

“Không thích, không thích… Ô ô! Sẽ cắm hư, cầu xin ngươi..”
“Sẽ không hư, ngoan, cúi đầu nhìn xem, cái miệng nhỏ của nàng có thích nó chưa kìa…”
Hắn ôm nàng làm âʍ ɦộ thoáng được nâng lên, dùng môi thịt non mịn ma sát quy đầu giả khảm đầy bi, hạt châu lạnh lạnh mượt mà chà sát hoa phùng mẫn cảm, nhanh làm dâng lên cảm giác ngứa ngáy.
Hoa Ly dừng cả tiếng khóc, cắn môi anh đào nức nở, hai chân oánh bạch banh ra hết cỡ, nhưng như thế nào cũng không giám đi xem căn ƈôи ȶɦịt giả bên dưới, nàng phát hiện Bạc Đình lại đem mật động hướng dương trụ ấn xuống, thân thể nhỏ nhắn lại một trận rùng mình.
“Đừng sợ, thả lỏng chút, dùng tiểu lãng bức của nàng nuốt nó vào đi”. Hắn cắn vào môi nàng, dùng âm thanh trầm thấp mê hoặc nàng, chưa bao giờ hắn lại ôn nhu như vậy.
Hoa môi róc rách nước hơi mở ra dễ dàng bị chọc mở, lực đạo quá mạnh làm cả thân nàng trầm xuống, huyệt khẩu nhanh chóng kẹp lấy ƈôи ȶɦịt giả làm nàng vừa nóng rát vừa sinh đau, Hoa Ly yếu ớt kinh hô một tiếng,  đại quy đầu đã vào hơn một nửa, căng trướng khó chịu làm nàng cắn chặt hàm răng.
“Ân, lập tức có thể ăn vào,  kẹp chặt một chút”
Bạc Đình từ sau người ôm lấy Hoa Ly, ánh mắt dừng lại ở giữa hai chân nàng, cự vật ngăm đen từng chút, từng chút chui vào huyệt khẩu kiều nộn, vừa xem trong lòng hắn tràn ngập lửa nóng. Đã dạy dỗ thiếu nữ này một thời gian, hắn đã hiểu nàng hết thảy, lúc khóc nháo không cần mà được vật to lớn cắm xuống sợ là sẽ thoải mái đến phun nước tiểu.
“A!chậm một chút…Vào không được, ngô!”
Cũng không biết ƈôи ȶɦịt giả này được làm bằng  vật ɖâʍ tà gì mà lúc hàm chứa mang lại cảm giác như côn thịt của nam nhân, nhưng thật ra trêи quy đầu còn khắc tạo hình hoa văn, đâm vào nộn huyệt liền ma sát mị thịt sinh ngứa, một bên là trướng đau, một bên là mong chờ, Hoa Ly càng cắn chặt môi, tim đập kịch liệt.
Khó đột phá nhất vẫn là vách tường sâu trong ɦσα ɦuyệt, nếp gấp trùng diệp gấp gáp hút lấy dị vật nguy hiểm, lại có ɖâʍ dịch róc rách phụ trợ, Bạc Đình đem nhân nhi trong ngực mình thả xuống, quy đầu cứng rắn đột nhiên chen vào sâu bên trong, cơn đau ập đến như bị phá thân, Hoa Ly nước mắt ào ạt rơi xuống, bất quá chỉ trong một khoảnh khác nhỏ.
 

“Tiểu tao hóa thật đúng là ăn vào đi, ngoan lắm, hiện tại đem toàn bộ nó ăn vào đi.”
“A a!! Không được! Không.. A” Hoa Ly nắm chặt cánh tay Bạc Đình, huyệt nội trướng mãn khó chịu, căn đau còn chưa dịu xuống mà thô tráng côn thịt càng ngày càng cắm sâu hơn, quy đầu khảm bi từng chút đi vào hung hăng ở chỗ mẫn cảm nhất mà ma sát mị thịt non mền.
Dương trụ giả mới nhét vào phân nửa, Bạc Đình liền phát giác thiếu nữ trong ngực run rẩy rồi một trận áp lực co rút, dọc theo côn thịt đen nhánh tràn ra một dòng nhiệt lưu.
“Như thế liền tiết?  ɖâʍ oa, còn nói không thích,  lãng âʍ ɦộ này thành thật hơn cái miệng trêи nhiều, thoải mái không?”
Tuy chỉ cắm vào hơn phân nửa đã làm nàng khuây khỏa không thôi, nghe nam nhân cười khẽ, nàng càng thấy thẹn, cả người ửng đỏ run rẩy yếu ớt.
BẠc Đình càng không hề thương tiếc nàng, trực tiếp buông lỏng tay, đỏ mắt nhìn nàng ngã xuống tiểu ngựa gỗ.
“A….  a…  a…!!! “
Hoa Ly không kịp bắt lấy đồ vật bên cạnh, trọng tâm ở chân toàn bộ đều ở trên  ƈôи ȶɦịt giả, phụt một tiếng, nàng trực tiếp đem đồ vật đáng sợ kia nạp vào trong cơ thể, thân thể trắng nõn trực tiếp dán trêи lưng ngựa gỗ, cả cơ thể co rút run rẩy không ngừng xoắn chặt lấy ƈôи ȶɦịt, cảm giác căng đầy làm nàng khuây khỏa không thôi, đại quy đầu trực tiếp khảm vào chỗ sâu nhất.
“Lại tiết”