Thành Phố Vô Tận

Chương 16 :

Ngày đăng: 11:49 18/04/20


“SOS!!!!”



Một dòng chữ cầu cứu in hoa kèm theo bốn dấu chấm than sợ hãi đằng sau, Từ Thiếu Khiêm sau khi nhận được tin nhắn này thì nhướng mày, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới phòng làm việc trên lầu, lại vừa lúc thấy An Nham từ trong phòng làm việc của Chu Bích Trân đi ra, cười híp mắt nói: “Vâng, Chu tổng!”



Từ Thiếu Khiêm nghi ngờ đi tới trước mặt hắn, thấp giọng hỏi: “Sao rồi?”



An Nham quay đầu lại nói: “Không sao hết, tâm trạng mẹ tôi hôm nay không tệ, một câu cũng không mắng tôi.”



Từ Thiếu Khiêm sắc mặt trầm xuống, “Vậy cậu gửi tin nhắn này cho tôi làm gì?”



An Nham nhìn dòng chữ SOS với bốn dấu cảm thán sợ hãi mà Từ Thiếu Khiêm đưa tới, sửng sốt một chút, “Tôi nhớ tôi không gửi tin nhắn cho cậu a…” Suy nghĩ một chút, còn nói, “Đại khái là mới vừa rồi quá kích động nên mới ấn nhầm chăng?”



Từ Thiếu Khiêm trầm mặc nhìn hắn.



An Nham cười híp mắt vỗ vỗ bả vai Từ Thiếu Khiêm, “Đi trước nhá, hôm nào mời cậu đi ăn.”



Nhìn bóng lưng nghênh ngang bỏ đi của hắn và người đại diện, bàn tay bên người của Từ Thiếu Khiêm không khỏi dùng sức nắm chặt – Không đâu bản thân lại bị một chuỗi chấm than doạ sợ đến thiếu chút nữa trái tim ngừng đập, một hơi chạy thẳng lên lầu, kết quả lại là nụ cười híp mắt với một câu “kích động quá nên nhấn nhầm”…?



Cho đến khi bóng lưng An Nham biến mất ở cuối hành lang, Từ Thiếu Khiêm lúc này mới khẽ thở dài, bình phục tâm tình, xoay người gõ cửa phòng Chu Bích Trân.



Chu Bích Trân đang uống cà phê, nghe thấy tiếng gõ cửa liền để tách xuống, cất cao giọng nói: “Vào đi.”



Đi vào là Từ Thiếu Khiêm, hắn chủ động tìm tới phòng làm việc lại là lần đầu tiên, Chu Bích Trân chỉ chỉ cái ghế trước mặt, ý bảo Từ Thiếu Khiêm ngồi xuống, “Tìm cô có việc à?”



Từ Thiếu Khiêm ngồi đối diện bàn làm việc, thấp giọng nói: “Chu tổng, cháu có chuyện muốn nói trước với ngài một tiếng, cháu dự định sang năm sau khi quay xong Vô tận 2 thì rút khỏi giới giải trí, chậm nhất là sẽ trước Lễ Giáng Sinh.”



Chu Bích Trân có chút kinh ngạc, “Rút khỏi giới? Tại sao?”
Thần sắc An Nham vẫn không thay đổi, vẻ mặt thành thật nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó cười híp mắt gật đầu một cái, nói: “Không sai, sự giúp đỡ của Thiếu Khiêm đối với tôi quả thực là nhiều nhất…. Chúng tôi là hai người hợp tác tốt nhất!”



Dừng lại một chút, lại nhìn về phía máy thu hình, vô cùng chân thành nói: “Đúng rồi, trên lễ trao giải quá kích động, quên mất phải cảm ơn Từ Thiếu Khiêm. Hôm nay nhân cơ hội mượn tiết mục này, thuận tiện nói một tiếng với Từ Thiếu Khiêm… Cảm ơn! Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu từ trước đến nay đã dành cho tôi. Trong phần tới của Thành Phố Vô Tận, chúng ta sẽ còn tiếp tục hợp tác, hy vọng đến lúc đó có thể hợp tác vui vẻ!”



Toàn trường nhất thời bộc phát một tràng vỗ tay nhiệt liệt.



Hắn thản nhiên như vậy, ngược lại khiến MC không có cách nào lấy đề tài này đả kích hắn nữa, MC trầm mặc một giây, mới cười nói: “Tôi nghĩ, tất cả mọi người đều mong đợi sự thể hiện của anh cùng Từ Thiếu Khiêm trong phần tới. Đúng rồi, mỗi vị khách mời đến với tiết mục của chúng tôi đều phải nói một chút về tình hình gia đình mình, An Nham có thể kể cho chúng tôi nghe không?”



“Không thành vấn đề.” An Nham mỉm cười nói: “Tôi có rất nhiều người nhà giỏi giang, ông nội tôi cố chấp lại nghiêm khắc, mỗi lần tôi phạm lỗi, ông sẽ không chút lưu tình đánh tôi, nhưng tôi biết, ông thực ra rất thương tôi. Ba tôi tính cách ôn hoà, đối với vãn bối vô cùng từ ái, đối với công việc cũng rất nghiêm túc, thường tăng ca đến quên cả ăn cơm. Mẹ tôi tương đối lợi hại, là một nữ cường nhân điển hình, thời điểm mắng chửi người tài ăn nói đặc biệt tốt, có thể mắng tôi đến nỗi hận mình không thể chưa từng sinh ra.”



“Ngoài ra, tôi còn có ba người anh em, anh cả tốt nghiệp từ một học viện thương mại danh tiếng, em ba là một hoạ sĩ tài hoa, còn em tư là một quân nhân ưu tú.”



“Trong gia đình có nhiều con cái, luôn có một đứa đứng bét, trong bốn anh em nhà tôi, thật không may, tôi lại là đứng đứng bét kia. Cũng may bọn họ đều không chê tôi, nhất là anh trai tôi, đặc biệt tốt đối với tôi.”



Thấy An Nham dễ dàng trôi chảy nói xong đề tài nhạy cảm vốn rất bén nhọn, MC không nhịn được ngắt lời hắn, “Theo như người ta nói, cha của anh là CEO khách sạn Hoa An, mẹ anh là chủ tập đoàn giải trí Hoa An, công ty quản lý hiện tại của anh đúng không?”



An Nham gật đầu một cái, “Không sai.”



“Vậy anh có cảm thấy, mình cùng những người sinh ra trong gia đình bình thường có khác biệt gì không?”



An Nham thần sắc thản nhiên nói: “Công việc của ba mẹ tôi, không phải cha mẹ ai cũng giống thế được, họ có tiền hơn rất nhiều cha mẹ người khác. Nhưng mà, đối với tôi mà nói, họ chẳng qua cũng chỉ là người ba hiền từ nhất và người mẹ nghiêm khắc nhất mà tôi yêu quý mà thôi.”



An Nham dừng một chút, hướng ống kính lộ ra một nụ cười xán lạn, nhấn mạnh từng chữ rõ ràng nói: “Bất kể bọn họ ở bên ngoài có thân phận thế nào, địa vị gì, họ cũng chỉ đơn giản là người nhà mà tôi yêu mến trân trọng nhất. Có thể có được những người thân như vậy, là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời An Nham tôi. Tôi cũng giống như các bạn, vì người nhà mình mà kiêu ngạo.”



Tác giả có lời muốn nói: An Nham siêu cấp đẹp trai đúng không đúng không!! Nào vì An Nham nhấn like, vì An Nham vỗ tay! Vì An Nham tung hoa bình luận~~