[Dịch]Thanh Quan- Sưu tầm

Chương 102 : Kiểm toán, Tần Mục uy hiếp. (1)​

Ngày đăng: 01:52 16/09/19

Ngày 1 tháng 6 năm 1990, nghiệp huyện Tây Bình, trưởng phòng nông phó chủ tịch huyện bởi vì chiến tích nổi bật, đặc biệt đưa lên cục hồ sơ thành phố đảm nhận chức cục trưởng. Bí thư Trấn Hà Tử La Vạn Hữu bởi vì công tác nổi bật, chiến tích rõ rệt, nhất là thí điểm làm công trình ở thôn Tây Sơn, được sự dẫn dắt của La Vạn Hữu đột nhiên tăng mạnh, lấy được thành quả nhất định. Cho nên chính quyền huyện cho La Vạn Hữu đảm nhiệm chức cục trưởng cục chiêu thương. Mà nguyên cục chiêu thương cục trưởng Hầu Cửu Châu tăng lên làm phó chủ tịch huyện Tây Bình, nắm quyền chiêu thương và đầu tư. Phương diện công tác nông nghiệp do chủ tịch huyện Bạch Quang Lượng chủ trì. Bí thư trấn Hà Tử do trưởng làng Mã Hữu Đức đảm nhiệm. La Vạn Hữu cùng Hầu Cửu Châu hai người, trong khoảng thời gian ngắn chính là tâm phúc trên chính đàn huyện Tây Bình, trong đấu chính trị trong huyện đang có xu thế nghiêng về phía Quý Thu. Tân nhiệm bí thư đảng ủy trấn Mã Hữu Đằng vừa tới làm chuyện đầu tiên chính là kiểm toán. Tra tất cả trưởng trấn, tra toàn bộ các khoản chi, chỉ cần ghi chép trong sổ sách thì hắn đều tra, hơn nữa đứng mũi chịu sào chính là Lý Đại Đồng chưởng quản phương diện nông nghiệp. Đều nói quan tiếp nhiệm mới sẽ bày ra uy thế của mình, đây là quy củ của quan trường. Thế nhưng mà hắn làm theo cách mèo mù đụng chuột chết lại làm toàn thân Lý Đại Đồng lạnh buốt. Sau khi biết rõ, Lý Đại Đồng không nói hai lời, trực tiếp mang toàn bộ phương diện liên quan tới nông nghiệp giao cho kiểm toán viên, vội vã chạy tới thôn Tây Sơn tìm Tần Mục. Thôn Tây Sơn bây giờ có khí thế và cảnh tượng mạnh ngất trời. Có tiền, người trong thôn làm việc cũng có khí lực, trong nửa tháng ngắn ngủi chẳng những đã có nền tảng, phòng trong thôn đã sửa một phần tư, làm cho cả thôn Tây Sơn tinh thần khác hẳn. Cái mũ thôn khốn cùng, thôn lưu manh nhanh chóng bị lấy xuống, trong đó có mấy nhà con trai đã trưởng thành, đã hạnh phúc định chuyện chung quanh. Tần Mục lúc này cảm xúc bành trướng tiếp đãn Lý Đại Đồng, nghe Lý Đại Đồng nói vậy thì Tần Mục nhíu mày. Mã Hữu Đằng tuyệt đối không phải kẻ thối tha, hắn có thể cắn chặt Lý Đại Đồng, nếu không nói có tin tức đặc thù thì không có người nào tin. Vì kế hoạch hôm nay, không phải che giấu, mà là trong thời gian ngắn bổ sung khoản tiền. Tần Mục suy nghĩ một chút, hỏi thăm Lý Đại Đồng đại khái còn bao nhiêu thời gian mới có thể tra được các khoản của phòng nông nghiệp. Lý Đại Đồng cân nhắc một chút, nói chuyển qua chuyển lại chỉ chống được bảy ngày. Bảy ngày phải gom góp mười vạn đồng, Tần Mục cảm giác tình huống phi thường nghiêm trọng, hắn an ủi Lý Đại Đồng phải ổn định, bắt đầu suy tư cách giải quyết. Lúc này Mã Hữu Đằng đang ngồi trong phòng làm việc, nhớ tới lão lãnh đạo Quý Thu dặn dò, phải chăm chút bầu không khí trấn Hà Tử thật tốt, phải quán triệt tinh thần của trung ương, phải dánh thật nặng với không khí hủ bại, không được kết bè, không được chủ nghĩa anh hùng cá nhân. Trấn Hà Tử tình huống thế nào thì Mã Hữu Đằng biết rõ một ít, từ khi thôn Tây Sơn có bí thư chi bộ trẻ tuổi Tần Mục, không có nửa năm thôn Tây Sơn đã được Tần Mục phát triển mạnh mẽ, mặt khác các lão đại không ngừng tán thưởng hắn, hận không thể xem Tần Mục như hổ tướng dưới tay. Mã Hữu Đằng cũng không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, ai cũng biết trấn Hà Tử chính là hậu hoa viên của chủ tịch huyện, nơi này chính là dòng chính của Bạch Quang Lượng. Nhưng mà La Vạn Hữu cộng thêm Mã Hữu Đằng nhìn thấy hy vọng, trấn Hà Tử cũng không phải bền chắc như thép, kinh tế nơi này bởi vì thôn Tây Sơn cho nên đang tăng lên, thời điểm này là lúc dễ kiếm chiến tích. Huống chi hắn nhận được tin tức, nói Lý Đại Đồng cùng Tần Mục một mình vận dụng chuyển khoản trên thành phố, ánh mắt của hắn sáng ngời, chuẩn bị nắm lấy chỗ này làm điểm đột phá, tuy chèn ép Lý Đại Đồng thì không thể đánh nát cái bàn sắt trấn Hà Tử được, nhưng nếu thu Tần Mục vào dưới trướng mới là suy nghĩ thật của hắn. Cùng lúc đó Quách Tự Tại không có tự tại. Tần Mục chuyển khoản, Tần Mục đã báo cáo với hắn rồi. Quách Tự Tại cũng rất căm tức chuyện Tần Mục loại tự tiện làm trái kỷ luật, nhưng cân nhắc Tần Mục xác thực suy nghĩ vì sự phát triển của thôn Tây Sơn, hắn nghiêm lệnh vào mùa thu hoạch phải chuyển trả toàn bộ. Thế nhưng mà hôm nay Mã Hữu Đằng đột nhiên xuất thủ, làm cho Quách Tự Tại cảm giác cái mông của mình không ổn, liền tranh thủ báo cáo tình huống cho Bạch Quang Lượng. Bạch Quang Lượng cầm điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó cười nói: - Người trẻ tuổi, cũng nên trải qua chút ít mưa gió, nếu chỉ là chuyện tiền mà hắn không vượt qua được, tôi cũng nhìn lầm hắn. Nói xong cúp điện thoại, xem ra chuyện này Bạch Quang Lượng không có ý định ra tay. Quách Tự Tại nghe xong những lời này thì trầm mặc cả buổi, nhưng mà Bạch Quang Lượng chính là lão đại, hắn cũng kiềm chế nghi hoặc, bình tĩnh nhìn sự việc phát triển. Toàn bộ ánh mắt nhìn thẳng vào chuyện Lý Đại Đồng chuyển khoản, nhưng mà Lý Đại Đồng thao tác, chuyện này không tra ra chút vấn đề nào, mặt khác các trương mục Lý Đại Đồng tạm thời chuyển qua khó thu hồi, Lý Đại Đồng trong một ngày điện cho Tần Mục hơn mười cuốc điện thoại, hắn như con kiến trong trảo lửa. Đúng vào lúc này trong ngày một tháng bảy. Đây là thời gian trọng yếu, bí thư đảng ủy trấn Mã Hữu Đằng bận tối mày tối mặt, cho Lý Đại Đồng một chút thời gian thở dốc Ngày một tháng bảy năm 1990, đây là sinh nhật đảng, trước đó huyện liên tục mở mấy hội nghị, muốn tất cả hương trấn nắm chắc tác phong kiến thiết, dùng tinh thần phấn chấn phồn vinh mạnh mẽ đón đảng thẩm duyệt. Ngày một tháng bảy, chẳng những cả nước ăn mừng các hoạt động của đảng, sau đó tuyên bố Hoàn Cảnh Trung Quốc Pháp, tất cả đều nhắm vào dân sinh. Sau khi nhận được tin tức này Tần Mục vãn ngạc nhiên, hắn nhớ rõ Hoàn Cảnh Trung Quốc Pháp này sẽ ban bố vào năm sau, nhưng bây giờ xem ra sự xuất hiện của hắn giống như con bướm nhỏ vỗ cánh, dẫn phát một ít thay đổi nhỏ. Mấy ngày nay Tần Mục loay hoay với bọt lửa, cuối cùng cũng tìm được tán vạn đồng. Trong đó còn sử dụng tiền của bản thân, cũng có lợi nhuận của công ty chạm khắc gỗ, lại quyên tiền trong thôn, bây giờ không thể tìm đủ hai vạn đồng còn lại, làm cho Tần Mục đau đầu vạn phần. Ngô Cúc từ ngày đó không có chạy đi đâu, vẫn ở trong phòng Hà Tinh lúc trước, thấy bộ dáng Tần Mục sốt ruột, vẫn ở bên cạnh Tần Mục an ủi hắn, cổ vũ hắn, làm cho tâm tình Tần Mục tốt hơn một chút, không hề cự tuyệt nữ nhân này. Tần Mục giờ phút này đang ở công trường thi công, nghiêm lệnh Hứa Lục chú ý công tác an toàn khi thi công, không được có bất luận kẻ nào sinh ra nguy hiểm. Hứa Lục vỗ ngực cam đoan, chỉ vào đường hầm đã đào được rất sâu, nói: - Bí thư chi bộ anh xem, chúng ta đã đào theo đúng thiết kế, đến lúc đó nơi này sẽ trở thành chiêu bài của thôn Tây Sơn.