Thanh Quan

Chương 1137 : Lời mời của Liêu viện trưởng

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


- Cảm giác bị người chú ý

làm tôi thật thích. Đối với chức vị của một thư ký mà nói, Nhạc Hải Lan

cũng rất xứng chức, nhân tài tốt như vậy, có thể sử dụng thì dùng, văn

phòng thật thiếu người thôi.



Quách Thiếu Đình bĩu môi:



- Văn phòng thiếu người? Trời mới tin! Chỉ cần tài chính của văn phòng

có vấn đề, chỉ cần Tần chủ nhiệm nói ra một câu, có bao nhiêu chức vụ

còn trống, xem có bao nhiêu người sẽ đánh vỡ đầu chui vào bên trong? Cho dù anh khóc than, cũng phải tìm phương thức khác, anh thật nghĩ trong

đầu lão Quách này chỉ có đàn bà thôi sao?



Người này nói chuyện ba câu đều không ly khai đàn bà, Tần Mục thật không có cách nào, ai bảo Quách Thiếu Đình từng là thủ đô tứ thiếu, tuy rằng

hiện tại rèn luyện trong quan trường, nhưng tính tình không hề sửa đổi.

Nhưng đối với người ngoài, Quách Thiếu Đình vẫn thật có chừng mực, cũng

biết có thể gỡ xuống giả tạo trước mặt Tần Mục, trở về bản sắc công tử

ăn chơi. Loại biểu hiện này là do Tần Mục cố ý dung túng, càng là như

vậy càng chứng minh hắn không có lòng dạ. Thuộc hạ của mình có con cháu

của những phái hệ khác, nếu có tâm nhãn Tần Mục thật sự không dám sử

dụng, cũng sẽ dùng không thuận tay. Mặc dù khoa hiệp tra chuyên đắc tội

với người, nhưng là chức quan béo bở, nếu muốn khoa hiệp tra không tố

cáo, phải tận sức tặng ưu đãi ra bên ngoài.



Có câu nói vô quan không tham. Khi ích lợi đã đủ lớn, nhân cách có kiên

định bao nhiêu cũng sẽ phát sinh vặn vẹo. Đối với điều này Tần Mục cũng

không ngay thẳng, có nhiều việc mình biết là được, Tần Mục muốn nhìn

thấy chính sách của mình được thực hiện thiết thực, người bên dưới đừng

thò tay quá dài là xong. Nói thật, từ sau khi Quách Thiếu Đình lên làm

khoa trưởng hiệp tra, có lấy tiền biếu hay không Tần Mục không biết,

nhưng đi dự tiệc thì không ít. Đối với việc này, Tần Mục chỉ dặn Quách

Thiếu Đình cẩn thận ẩm thực, đừng uống rượu hàng ngày hại dạ dày là tốt

nhất.
- Tần Mục, anh càng ngày càng cao thâm khó lường. Được, tôi sẽ đi theo anh xem, rốt cục trong hồ lô của anh muốn làm gì.



Nói xong đứng dậy đi theo sau Tần Mục, không đóng cửa phòng. Đợi sau khi người trong văn phòng đã rời khỏi, một thân ảnh xinh đẹp lắc mình đi

vào, lặng yên đóng cửa lại.



Bên trong phòng bệnh săn sóc đặc biệt của bệnh viện nhân dân Châu

Nghiễm, có một nữ bệnh nhân thiên kiều bá mỵ làm vô số nam bác sĩ phải

âm thầm nuốt nước bọt khi gặp nàng. Nàng ở trong này thời gian rất lâu,

bác sĩ chủ trị của nàng cũng đã nói nàng đã khôi phục bình thường, nhưng nàng đem phòng bệnh xem như nhà mình, hoàn toàn không để ý phí tổn sang quý, thậm chí còn có xu thế đem phòng bệnh biến thành phòng ngủ. Viện

trưởng tự mình hạ lệnh, nàng thích làm gì thì làm, trên thực tế túi tiền của hắn đã chứa thật nhiều tiền lì xì. Người ta thích gây sức ép liên

quan gì tới hắn, người ta có tiền mới xem trọng thân thể, không khất nợ

bệnh viện, cần gì quản tới nàng?



Doãn Chiếu Cơ, không, hiện tại hẳn xưng là Doãn Song Song, đang một tay

cầm đũa ăn điểm tâm, một tay cầm điện thoại cười hì hì nói:



- Như thế nào, đã thắng tôi còn không hài lòng, vì sao phải so đấu thêm một lần?



Thanh âm Hàn Tuyết Lăng tràn ngập tức giận:



- Doãn Song Song, cô thuần túy chỉ muốn lợi dụng tôi đúng hay không?



Doãn Song Song cười đắc ý nói:



- Việc này Tần Mục nhà cô đã sớm cảm thấy không được bình thường, nếu

không nhờ tôi thông minh trực tiếp liên hệ với cô, sự tình đi tới chỗ

của hắn thì còn ý tứ gì.



- Cô nói cái gì? Tần Mục đã sớm biết?



Thanh âm Hàn Tuyết Lăng cất cao.