Thanh Quan

Chương 1164 : Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm (27)

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Trên đời này không có thuốc hối hận, cho nên Tần Mục dựa lưng vào ghế, bực bội đốt thuốc lá nhìn qua vòng khói mà thất thần.



Đúng vào lúc này điện thoại trong văn phòng vang lên, Tần Mục cầm lên nhưng không nghe nói chuyện.



- Kỳ quái, điện thoại hư sao?



Tần Mục cầm điện thoại thì thào tự nói, đầu dây bên kia truyền ra tiếng thở dài, nói:



- Tần bí thư a, tôi là Phương Thiên Nhu!



- Thiên Nhu bí thư ah, khó được khó được.



Tần Mục cười rộ lên, Phương Thiên Nhu ngữ khí mang theo phiền muộn không hiểu, cách đầu dây điện thoại vẫn nghe rõ ràng, có thể làm cho thiênkim của bí thư bị ủy khuất, chuyện khiến Phương Thiên Nhu đang khống chế một khu phải than thở, không cần phải nói cũng đoán ra được bảy támphần, rất có thể có quan hệ tới Phương Chấn Bang.



- Tần bí thư, không biết tối nay anh có thời gian không?



Phương Thiên Nhu do dự một chút, nhỏ giọng hỏi.



Đây là do Phương Thiên Nhu có chuyện khó nói, Tần Mục xem lịch của mình, gật gật đầu nói ra:
Trong khoảng thời gian này Tần Mục rất bận rộn. Bận rộn chuyện khu khaiphát, bận rộn tính toán Kế Đỉnh Thịnh, còn chuyên môn nhắm vào khu Hoàng Dương bên này. Cho dù Lục Viễn là từ Tần Mục tạm thời điều qua, nhưngnhìn tư thế của Phương Thiên Nhu hoàn toàn chính là Lưu Bị mượn KinhChâu - có mượn không trả. Ở trong quan trường, dưới bình thường hai vợchồng không thể làm chung đơn vị, cho dù là chung đơn vị thành đôi cũngphải nghĩ biện pháp đổi sang đơn vị khác, thứ nhất là vì tránh miệnglưỡi của người ta, bởi vì hai người ngẫu nhiên trông thấy sẽ xấu hổ.



Lục Viễn tinh khí thần đã rất sung túc, có thể thấy trong thời gian nàyhắn tôi luyện không tệ, Tần Mục cùng Lục Viễn nói chuyện thân thiết vớinhau, Lục Viễn ẩn ẩn để lộ ra muốn trở lại bên cạnh Tần Mục. PhươngThiên Nhu ở bên cạnh ho khan, Tần Mục nhất thời cười lên, quay đầu nóivới Phương Thiên Nhu:



- Thiên Nhu bí thư, bận rộn xử lý công việc khu khai phát, đây là chuyện tốt nha. Lại nói hiện tại Quảng Châu đang có nhiều chuyện mới mẻ, mặthướng xu thế quốc tế càng ngày càng rõ ràng, chúng ta không thể bảo thủah. Khu Hoàng Dương tuy là nơi số một số hai của Quảng Châu chúng ta,nhưng mà trên quốc tế nó quá nhỏ.



Tần Mục như có điều suy nghĩ nói ra:



- Muốn đuổi theo người khác, đầu tiên phải đi ra ngoài, nếu chỉ lo mộtmẫu đất ba sào ruộng trong nhà của mình, vậy cũng không phóng khoáng.



Tần Mục nói lời này chính là tình hình kinh tế, kỳ thật đang nói vớiPhương Thiên Nhu không nên nắm chặc lấy nam nân. Vốn dựa theo tư tưởngtruyền thống Trung Quốc thì nam nhân sẽ ra ngoài và nữ nhân ở trong nhà, hiện tại là nữ tôn nam ti, nhất thời bán hội sẽ đảo ngược, nhưng nếunhư hai người thực đi đến chuyện sống chung với nhau, thân phận của LụcViễn hiện tại so với Phương Thiên Nhu kém quá xa, lúc này Tần Mục đangnhắc nhở Phương Thiên Nhu, nếu quả thật muốn sông chung với Lục Viễn,cửa của Phương bí thư nhất định phải qua, hiện tại mang Lục Viễn đi quathì hơi sớm. Phải biết rằng Lục Viễn hiện tại không có chút nội tìnhnào, khỏi phải nói hắn cho dù có Tần Mục đi theo, đặt ở trong mắt Phương bí thư còn chưa đủ tư cách. Rèn luyện rèn luyện, tìm cái sáng điểm lên, là vàng thì cho dù ở nơi nào cũng tỏa sáng.



Phương Thiên Nhu không phải chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng mà nàng vẫn một mực trốn tránh Nàng không ngốc, Lục Viễn càng không ngốc, vừarồi Lục Viễn đưa ra ý tứ trở lại khu khai phát chính là ý không hề đứng ở bên Phương Thiên Nhu. Theo lý thuyết Tần Mục lẫn vào ngăn cản là chuyện tốt, nhưng mà Phương Thiên Nhu nữ nhân này dũng khí khiến Tần Mục nhớlại mình năm xưa, lúc trước chính mình còn chưa có xuyên việt, đột nhiên tiếp xúc với trung tâm quyền lực, mà không có đồng ý cảm tình của ChuTiểu Mai, mà hắn và Hàn Tuyết Lăng tương kính như tân, chuyện Chu TiểuMai tồn tại cũng nhận được Hàn Tuyết Lăng cam chịu, nhưng Tần Mục luônkhông thể bước qua cái khảm trong lòng của mình, luôn cảm thấy trước khi cho Chu Tiểu Mai một câu trả lời thuyết phục, cứ như vậy muốn Chu TiểuMai ở cùng mình thì hắn tràn ngập áy náy, cho nên kéo đến kéo đi ChuTiểu Mai đã là nữ nhân ba mươi tuổi, còn giống như dì nhỏ, không có gặpbất cứ nam nhân nào.



Trên xe lập tức yên tĩnh, Lục Viễn lái xe rời đi, lại lẳng lặng móc góithuốc ra mời Tần Mục một điếu, Tần Mục khoát khoát tay, cười nói:



- Hút thuốc dù sao cũng có hại cho thân thể, nên bỏ thì bỏ. Thực tế anhxuất thân quân nhân, càng nên bảo vệ tốt thân thể của mình.