Thanh Quan
Chương 1169 : Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm (32)
Ngày đăng: 14:10 19/04/20
- Cô cũng biết?
Giọng cua Mộ Thiên Các mang theo chút kinh ngạc, sau đó cười lên ha hả:
- Nếu cô đã biết còn dám đâm ra chuyện lớn như vậy, còn không biết hối cải?
Nhạc Hải Lan còn muốn nói gì, chợt nghe trong điện thoại là tiếng sâm lãnh của Mộ Thiên Các:
- Động thủ!
Tần Mục lạnh như băng nhìn ra thi thể nữ nhân gương mặt vặn vẹo nằm trên đất, sắc mặt tái nhợt. Cục trưởng công an khu sân bay lưng áo đẫm mồ hôi lạnh, đang lau mồ hôi trên đầu.
Gương mặt Nhạc Hải Lan hoảng sợ nằm tại đó, ngực của nàng có một đóa hoa máu phủ lên. Ai cũng có thể nhìn ra nàng bị chết phi thường không cam lòng, con mắt tràn ngập bất lực và tức giận.
Sau khi Tần Mục nhận được tin tức chạy tới thì nhìn thấy một màn này. Cục trưởng công an ở sân bay này đang thu thập hiện trường. Không có chút manh mối nào lưu lại, căn cứ suy đoán đây là nhân vật chuyên nghiệp đi làm, không có để lại chút dấu vết nào cả. Manh mối đứt đoạn, Tần Mục phi thường không can lòng.
Trở lại khu khai phát, Tần Mục trở lại phòng làm việc của mình, hắn nhớ lại các sự kiện trước sau khi mình đi vào Quảng Châu, hắn cẩn thận thăm dò thì ẩn ẩn có một tia manh mối
Sau đó hắn ngồi xe rời khỏi bệnh viện, Lưu Đại Hữu lòng đầy căm phẫn, nói cái gì cũng muốn sau khi Liêu Thừa Tông ra viện sẽ đưa hắn vào tù. Tần Mục cười khoát khoát tay, nói ra:
- Tôm tép nhãi nhép, không đáng để lo. Cho dù người kia bị hại chết, có lời khai của Trương Vĩnh Đức thì lần ra tòa này chúng ta thắng chắc rồi. Nhưng mà có ít người đúng là quá liều lĩnh một ít, nên cho bọn chúng biết cái giá phải trả là như thế nào.
Chuyện của Liêu Thừa Tông cũng cho Tần Mục một nhắc nhở, đấu tranh giai tầng đã thăng cấp rồi, có chút thủ đoạn phi thường đã được dùng tới. Đã tăng thêm một cấp đối phó Tần Mục, một kích không trúng thì trốn ra ngoài ngàn dặm, bọn chúng ra tay đã không hợp quy củ, nếu như bắt được bím tóc, Tần hệ bây giờ còn có lão hổ, mặc dù lão hổ này không được như ngày xưa, nhưng mà vẫn uy phong lẫm lẫm, va chạm với những người kia, những người kia nếu không thể chiếm tiện nghi, không chuẩn còn có thể gom cả bản thân góp vào.
Tần Mục nhìn ra ngoài cửa sổ ngoài qua đường lui tới, nói:
- Có thể động thủ.
Thời điểm buổi tối có một ít người đầu tư đi thẳng tới chỗ cục chiêu thương, nhờ cục chiêu thương trợ giúp mình tìm được hoàn cảnh thích cho kinh doanh tại Quảng Châu, loại chuyện thay đổi địa vị này khiến cho cục trưởng cục chiêu thương Kế Đỉnh Thịnh vô cùng hưng phấn, trong nội tâm tưởng tượng trong thời gian ngắn vượt qua Tần Mục, một lần nữa trở lại thành cán bộ đầu đàn thanh niên của Quảng Châu, sau đó liên hệ khẩn cấp với các khu, tìm kiếm chút ít khu vực cho thương nhân mở nhà máy.
Mở nhà máy thì phải xây dựng kiến trúc, mở nhà máy thì chiếm diện tích đất nhiều, loại chuyện này Kế Đỉnh Thịnh làm được nhiều, từ đó mưu lợi bất chính cũng đã quen. Toàn bộ thành phố chung quanh có mười lăm khu, các nhân vật minh tranh ám đoạt đất đều ra tay thần bí. Trên quan trường ai cũng biết đây là thủ bút của Kế Đỉnh Thịnh, ai cũng không nói cái gì, mặc dù Tần Mục hiện tại danh tiếng nhất thời vô lượng, nhưng Kế Đỉnh Thịnh rễ cây rất sâu, nói chuyện vẫn có động mạnh.
Cục chiêu thương khí thế hừng hực đi xây dựng khu khai phá, mà Tần Mục lạnh nhạt nhìn nửa tháng, giờ phút này Bách Thanh Dương đang ngồi đối mặt với Đức gia trong kho hàng dưới đất, trên mặt bày mấy món ăn sáng, còn có một ít rượu đế cay.