Thanh Quan

Chương 1185 : Đối thủ cũ biến thành đồng minh tạm thời (2)

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Phương thức nói chuyện của hai người vô cùng kỳ quái, hình như là nói chuyện quan liêu, lại giống như đệ tử thế gia nói chuyện, còn giống như người trong thường ủy nói với nhau, Tần Mục không có nói quá mê hoặc, trực tiếp ném cái bánh ngọt ra ngoài, lúc trước Diệp Thạch Bình và Tần Mục tại Bắc Liêu đánh nhau sống chết, Tần Mục sớm hiểu rõ, Diệp Thạch Bình người này cũng thuộc về hình tượng lấy lợi ích chí thượng, hận không thể ôm tất cả thứ tốt vào trong người của mình, nói cũng không dùng gì, chỉ cần nói chiến tích đầu tư, tâm tư của Diệp Thạch Bình thâm trầm hơn ai khác.



- Ha ha, Quảng Châu địa linh nhân kiệt, phát triển nhanh hơn phương bắc ít nhất mười năm, Tần bộ trưởng chỉ cần có ý tưởng tốt là đủ cho cả Thanh Thủy ăn no.



Trong nháy mắt này hắn từ Tần phó bộ trưởng biến thành Tần bộ trưởng, Diệp Thạch Bình biến hóa khí chất và ngữ khí như tắc kè hoa.



Tần Mục cười rộ lên, hắn không có nhìn lầm Diệp Thạch Bình, dù dốc sức nhiều năm trong quan trường, Diệp Thạch Bình vẫn là thế hệ liều lĩnh dám xông tới trước, Tần Mục gạt tàn thuốc, chậm rãi nói ra:



- Không phải sản phẩm Quảng Châu tiến vào Thanh Thủy, là đầu tư tài chính từ bên ngoài tới.



Không chờ Diệp Thạch Bình nói cái gì nữa, Tần Mục lại bổ sung một câu:



- Là tài chính bên ngoài tới!
- Cần Thanh Thủy phối hợp như thế nào?



Tần Mục đổi điện thoại, lại bàn trong điện thoại với Diệp Thạch Bình một ít lời, trong Tây Túc có nhiều vùng núi, cây cối cũng phi thường phức tạp, bởi vì Tần Mục muốn nhượng cho giấy vương Indonesia đầu tư, Diệp Thạch Bình cũng cam chịu phương thức trao đổi lợi ích này, dùng ngữ khí mờ mịt nói rõ đám người bên ngoài đầu tư vào Tây Túc ỷ vào tài đại khí thô, có chút không nhìn chính phủ thành phố Thanh Thủy vào mắt, đang đưa mũi lên trời, thành phố Thanh Thủy đang chuẩn bị tổng động viên toàn thành phố đả kích làn gió bất chính này, tranh thủ lợi ích cho nhân công trong nước.



Cụ thể làm thế nào thì Tần Mục không muốn nghe được, mỗi người đều có mạch suy nghĩ chính trị của riêng mình, hắn chỉ là cầu chúc Diệp Thạch Bình đắc thắng, hai người cũng nhanh chóng trở thành đồng minh tạm thời.



Cúp điện thoại xong, Tần Mục cảm giác mỏi mệt, từ trưởng thôn thôn Tây Sơn nho nhỏ chậm rãi trở thành phó bộ trưởng bộ tổ chức ở thành phố Quảng Châu, mặc dù có bối cảnh ủng hộ, nhưng lao tâm lao lực trong đó cũng khiến tinh thần người ta căng cứng, hôm nay khi ném lợi ích khu phát triển ra ngoài, hơn nữa còn đánh bạc bố cục lớn, chuyện còn lại là của tầng lớp lãnh đạo quyết định, hắn cảm giác mình có lẽ mình nên trốn tránh danh tiếng, Văn Nhập Hải là dòng chính của Tần Mục, thành phố Thanh Thủy cùng thành phố Đằng Long cũng là nơi Tần Mục từng công tác qua, nếu như cả ba khu vực đồng thời phát động, những người khác khó mà nói, tối thiểu nhất kinh thành sẽ có không ít âm thanh không hài hòa, hiện tại đi ra ngoài tránh sóng gió là rất trọng yếu.



Nghĩ tới đây hắn thu thập bàn công tác, nhìn qua đồng hồ sau đó chậm rãi đi tới văn phòng thị ủy, bộ tổ chức nằm sau thị ủy, đi ra vài phút là tới, khiến cho Tần Mục ngoài ý muốn là văn phòng Phương Chấn Bang hắn gặp được một người chưa từng gặp.



Dương Ngọc Lan, đây là nữ nhân dây dưa không rõ với Quách Thiểu Đình, ăn mặc trang phục công tác lưu loát, tóc dài xỏa vai và sửa thành tóc ngắn, trong trong ngoài ngoài hiện ra nét khôn khéo, nhìn qua không phải phụ nữ ba mươi bốn tuổi, bộ dáng thùy mị như nữ nhân hai mươi bảy tuổi.