Thanh Quan
Chương 857 : Giải Quyết Người Bên Cạnh
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Nếu quả thật đúng như lời Vương Hiểu Nhạc, cảm xúc của Triệu Vũ Hiên không ổn định, vậy Tần Mục còn có thể hiểu được. Lúc trong tết Triệu Vũ Hiên từng vì Tần Mục mạo hiểm, đến bây giờ Tần Mục lại không có chút tỏ vẻ, điều này đương nhiên làm trong lòng hắn phải có khúc mắc. Nhi đồng từ trong thôn núi đi ra, không giây phút nào không muốn mình vượt trội thật nhanh, có thể tìm được một chỗ đặt chân trong thủ đô, sau đó đón cha mẹ đến hưởng phúc. Tần Mục không phải không muốn cấp cho Triệu Vũ Hiên chút lợi ích thực tế, nhưng trong ngày tết chỉ cần là người có ý chí liền nhìn ra được dấu vết, bởi vì liên quan tới kỹ thuật nên không có người nào đứng ra nói gì, nhưng nếu lúc ấy Tần Mục giao cho Triệu Vũ Hiên chút thực quyền chỉ sợ sẽ có người nhảy ra phá rối, ít nhất là Viên Khắc Chấn sẽ nghĩ biện pháp gây khó cho Triệu Vũ Hiên.
Đây là ý tưởng muốn bảo hộ nhân tài của Tần Mục. Cảm xúc của Triệu Vũ Hiên không tốt là chuyện đương nhiên. Nhưng giờ phút này vẻ mặt Triệu Vũ Hiên lộ ra phức tạp ẩn chứa thất vọng, làm cho Tần Mục phát giác Triệu Vũ Hiên tuyệt đối không phải kẻ phản bội khoa nghiên cứu, nếu không nghe được tin tức Tần Mục bị điều đi phải có biểu tình mừng thầm ở bên trong.
- Cũng không phải là quyết định, vẫn còn cần chờ tổ chức thẩm tra mới được.
Tần Mục nói một câu, cũng không giải thích rõ với Triệu Vũ Hiên, nói:
- Chuyện này anh để trong lòng là được rồi, chờ sau khi tôi đi công tác cụ thể trong khoa nghiên cứu sẽ cần anh phụ trách cho tốt.
Cuối cùng Tần Mục đưa ra một lời hứa hẹn với Triệu Vũ Hiên, ý tứ là trước khi hắn rời đi chuẩn bị đem khoa nghiên cứu giao cho Triệu Vũ Hiên.
Triệu Vũ Hiên giống như có chút chậm chạp, không biểu hiện ra bộ dạng vui sướng. Tần Mục bảo hắn đi gọi Vương Hiểu Nhạc đến, sau đó cúi đầu tiếp tục viết báo cáo của mình.
Không bao lâu sau Vương Hiểu Nhạc gõ cửa đi vào. Tần Mục gọi hắn ngồi xuống, chăm chú nhìn hắn chằm chằm, thật lâu không nói lời nào. Vương Hiểu Nhạc bị Tần Mục nhìn tới mức sợ hãi, cúi đầu, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn Tần Mục, thấy Tần Mục vẫn trừng mắt nhìn hắn lại vội vàng cúi thấp đầu xuống.
- Như vậy đi, lời dư thừa tôi cũng không muốn nói nhiều, gần đây khoa nghiên cứu cùng bên internet Hoa Hạ có chút số liệu trao đổi, anh đi qua bên kia xem đi.
Tần Mục khoát tay gọi Vương Hiểu Nhạc ra ngoài.
Loại trừ tâm bệnh, Tần Mục cảm giác trên người thật thoải mái. Hiện tại Quản gia còn chưa biết hắn đã bắt đầu phản kích, vì vậy hắn không trực tiếp đá Vương Hiểu Nhạc ra ngoài chỉ là vì không muốn Quản gia có phòng bị. Tần Mục cầm lấy điện thoại, suy nghĩ một lát gọi cho Lưu Đại Hữu.
Hiện tại Lưu Đại Hữu có chút thoải mái, cả người ở trong trường Đảng Bắc Liêu, trời vừa tối liền la lối om sòm đòi ra ngoài đi ăn. Tính tình hắn vốn cực kỳ hào sảng, hơn nữa những người khác đại bộ phận là vì làm nền cho hắn mà đến, thuộc hệ thống công an chuyên môn, hắn lại là người có tửu lượng cao, tạo được danh vọng không nhỏ trong ban. Khi Tần Mục gọi điện thoại tới, hắn đang ở trong lớp học, vội vàng ra dấu với giáo viên sau đó vui vẻ chạy ra đón điện thoại.
- Lão Lưu, anh làm quan càng ngày càng thư tâm, nói nghe xem, bên Bắc Liêu chuẩn bị nhét anh vào nơi nào đây?
Tần Mục cười a a nói.
- Tần khoa trưởng, ngài thật sự xem tôi có giá lắm sao.