Thanh Quan
Chương 862 : Trái Lại Một Quân (2)
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Tiền Chiêm Bân không có sở thích gì đặc biệt, nhưng rất thích ca hát. Tần Mục để Trương Tử Bình gọi hai cô gái vào cùng hát ca nhạc cách mạng với Tiền bộ trưởng, khi thật cao hứng, Tần Mục lặng lẽ rời khỏi phòng, mặc cho Tiền bộ trưởng tự do phát huy.
Trương Tử Bình đang ngồi trong văn phòng tổng giám đốc, chờ sau khi Tần Mục đi vào, hắn liền cười khổ nói:
- Tần lão đệ, một chiêu của cậu thật còn phô trương hơn cả nhà của tôi, hắn đến chỗ tôi, tôi nhiều lắm cho hắn một căn phòng vip nhất, cậu ngược lại, nháy mắt mất mấy chục vạn, tôi thật oan nha.
Hắn nói thì nói vậy, nhưng biểu tình lại cười dài, Tần Mục có thể cầu hắn làm việc nói rõ địa vị giữa hắn cùng Tần Mục là bình đẳng, nếu chỉ có hắn cầu Tần Mục làm việc, vậy hắn phải có ý nghĩ khác.
Tần Mục cười khổ ngồi xuống sô pha, sau đó cầm Tử Kim Sơn rút điếu thuốc châm lửa, mỏi mệt nói:
- Trương nhị thiếu, anh thật không biết, hôm nay tôi rất cao hứng. Chờ khi nào nhi đồng sinh ra, anh chuẩn bị một bao lì xì đi, bằng không tôi sẽ không cho nó gọi anh là cha nuôi.
Một câu nhìn thật nhẹ nhàng, kỳ thật là địa phương Tần Mục dùng tâm cơ. Hắn trực tiếp nói với Trương Tử Bình, quan hệ giữa hai chúng ta là ngang hàng lẫn nhau, đừng mang theo bộ dạng kêu khổ làm gì, chỉ là mỗi người có lợi cho mình mà thôi. Nếu nhi đồng của Tần Mục đã gọi Trương Tử Bình là cha nuôi, cha ruột cùng cha nuôi về vai vế chính là bình đẳng, cũng tỏ vẻ Tần Mục vươn cành ô liu kết minh với Trương Tử Bình. Trương Tử Bình có thể từ chối sao? Không thể, cho dù là kẻ ngốc cũng biết đây là tình hữu nghị của thực lực phái.
Trương Tử Bình cười khổ:
- Vậy tôi cần chúc mừng cậu làm cha. Chẳng qua cha nuôi như tôi thật sự khó khăn, tiền lì xì cần bao nhiêu mới xem đủ mặt mũi đâu, nếu không đem Mộng Ngả Thiên Đường tặng cho đứa con nuôi còn chưa biết là trai hay gái kia xem như tiền lì xì đi.
Trương Tử Bình phản kích một câu, giá trị của Mộng Ngả Thiên Đường bao nhiêu, không cần nói cũng biết đây chính là kiến trúc tiêu phí cao của thủ đô. Một câu nói của hắn đánh ngược trở về, Tần Mục chẳng lẽ không nên bánh ít đi bánh quy lại? Cho dù Tần Mục đưa thêm một Mộng Ngả Thiên Đường cho Trương Tử Bình xem như thành ý vẫn chưa đủ.
Tần Mục cười ha hả, nói:
- Kiểm tra, toàn bộ đứng lên, không được mặc quần áo!
Một người dẫn đầu hét lớn.
Hai anh em Quản gia hoàn toàn choáng váng.
Nhân viên công an dẫn đầu cho người khống chế bọn họ, lấy điện thoại chạy sang một bên tranh công thấp giọng nói:
- Lão Lưu, lần này xem như anh thiếu tôi nhân tình không nhỏ đâu.
Thanh âm khí phách hào hùng của Lưu Đại Hữu truyền ra:
- Tối mai, khách sạn Quý Tộc, tôi mời, các anh em đều đến đi!
Sau khi lão Mã đến nhà, Tần Mục mời hắn cùng uống một ly rượu. Trong lòng hắn đang cao hứng, tâm tình rối loạn, chỉ muốn tìm người nói chuyện. Mấy người bạn tri kỷ cũng không ở bên cạnh, chỉ có lão Mã là người thành thật, như vậy có thể ngồi cùng bàn mà uống rượu tâm sự.
Tần Mục vui vẻ cạn hai ly rượu, xem như tìm lý do biểu đạt nỗi vui sướng trong lòng. Lão Mã cũng cười, nâng ly lên uống. Tần Mục chỉ vào ghế đối diện nói:
- Đan Lan, cô cũng ngồi xuống ăn thêm đi, chỉ ăn bánh bao, nếu để lãnh đạo của tôi biết sẽ nói tôi bóc lột quần chúng nhân dân đâu.