Thanh Quan

Chương 896 : Không muốn Tần Mục yên thân

Ngày đăng: 14:06 19/04/20


Tây Môn Nhạn uống vài ly, ánh mắt nhìn Tần Mục cười cười nói:



- Hỏi rõ ràng?



Tần Mục ừ một tiếng, nói:



- Chuyện này bên kia không rõ lắm, có thể có người không được sự đồng ý của tôi nên nói lung tung. Chuyện này tôi sẽ tra rõ ràng, cho dù không trả trong sạch cho cô cũng cần trả trong sạch cho tôi.



Tây Môn Nhạn nhất thời chán nản, cơn tức mới áp chế lại dâng lên, nghe lời này của hắn giống như thanh danh một người đàn ông còn trọng yếu hơn một phụ nữ, đây là đạo lý gì? Trong lòng nàng nổi giận, lại uống thêm ba ly.



Tần Mục nhíu mày, nói:



- Đừng uống nữa, buổi chiều còn có việc.



Hắn cầm đũa, phát hiện Tây Môn Nhạn không nghe lời của hắn, lại rót thêm một ly, cơn tức chợt dâng lên, trực tiếp lấy chai rượu uống ừng ực. Hắn đi tới Phổ Thượng, vừa lúc ban đầu lại huýt trúc cây đinh cứng rắn, trong lòng không thoải mái là chuyện thật bình thường. Nhìn thấy bộ dáng của Tây Môn Nhạn, hắn cũng muốn uống rượu, hòa dịa buồn bực trong lòng.



Hai người uống qua uống lại, cuối cùng uống hết một chai rượu. Tần Mục nhìn Tây Môn Nhạn đã say, gọi điện cho Lưu Đại Hữu, nhờ hắn đến đón mình.



Trong khi chờ đợi Lưu Đại Hữu đến, Tần Mục vuốt vuốt trán tìm kiếm sơ hở trong lời nói của Tây Môn Nhạn, nhưng không tìm được. Biểu hiện của nàng rõ ràng là tìm chỗ trút giận, tình huống mà nàng đã nói có lẽ thật sự tồn tại.
Những lời này nói ra Tần Mục biết mình không đáp không được. Chỉ sợ cha vợ biết mình làm việc bên này khó khăn, lại hi vọng mình tiếp xúc với những nhân vật cao đoan như thế, nhưng vẫn cần một ít lợi thế, liền lấy ra một ít chuyện bí ẩn. Bí thư thành ủy cứng cỏi, đây cũng là một đặc điểm có thể lợi dụng. Người ngồi lên vị trí phó tỉnh cấp, trong ngày thường luôn uy nghiêm quản lý thuộc hạ, nhiều khi cần lo lắng thật nhiều chuyện, cho nên cũng lộ ra một vài cá tính, nhưng đây là bẩm sinh, không phải đi lên cương vị trọng yếu thì có thể bù đắp lại, đây là vì sao cũng là chức vị đó nhưng những người khác nhau đảm nhiệm sẽ có kết quả khác nhau, cũng là vì sao có người làm bí thư huyện ủy thật xuất sắc nhưng sau khi làm cục trưởng lại biến thành vô danh không tin tức.



Tần Mục ho khan một tiếng, hỏi:



- Vị lão lãnh đạo kia, quan hệ với Phương bí thư là…



Hàn Đại Bình cười ha ha, nói:



- Chẳng lẽ con không cảm thấy hai người kia thật giống như cha con giận dỗi sao?



Cha con! Trong lòng Tần Mục khẽ run rẩy, đây là chuyện phi thường khó xử, cho dù hắn muốn nhúng tay cũng phi thường khó khăn. Lãnh đạo cấp cao như vậy, không thích nhất chính là cấp dưới nhúng tay vào chuyện gia đình của mình. 



Hàn Đại Bình thấy Tần Mục trầm mặc, không nói thêm lời gì, nhưng trước khi cúp điện thoại lại ám chỉ nói:



- Nghe nói mấy khu khai phát gần chỗ con đều thật náo nhiệt, trong thủ đô cũng có người bắt đầu lấy hình thức thành công của họ ra mà nói chuyện rồi.



Tin tức này làm trong lòng Tần Mục trầm xuống, đây là có những người không muốn nhìn thấy hắn sống yên ổn thôi. Vốn đang tính toán chậm rãi mà làm, đem khu Phổ Thượng từ từ giải quyết, hiện tại xem ra một người đang chờ bị xử tội như hắn đang đứng cạnh vách núi, không cần người khác dùng lực, chỉ một cơn gió nhỏ nói không chuẩn liền ngã xuống.