Thanh Quan

Chương 898 : Để Nhạn Tử Làm Tài Xế Của Anh (2)

Ngày đăng: 14:06 19/04/20


Vân Băng cau mày, đưa tay chỉ vào ngực Tần Mục, thấp giọng nói:



- Anh cùng Nhạn tử có phải có mâu thuẫn gì hay không? Đối với người quen biết, nhất là với phụ nữ, anh rất ít gọi cả tên lẫn họ như thế.



Tần Mục nhất thời im lặng, hắn quả thật tồn tại ít hoài nghi đối với Tây Môn Nhạn, chính là những lời nàng từng nói qua. Hiện giờ hắn đang đứng bên vách núi, không chịu được mưa gió, vị trí tài xế tuy nhìn thật đơn giản nhưng lại là hiểu rõ lãnh đạo, không phải tùy tiện người nào cũng có thể ngồi vào. Tuy rằng hung hiểm hiện nay là do chính hắn cố ý gây ra, nhưng trước khi gió lốc kinh tế Châu Á xảy ra, hắn nhất định cần phải cẩn thận không thể phân tâm, không thể có chút sơ xuất. Nếu không cẩn thận bị ngã, chỉ sợ sau này cho dù kinh tế Châu Á bị náo động, hắn cũng không cách nào tiếp tục quật khởi.



Phải thật cẩn thận, không chút phân tâm.



- Như thế nào, không tin được Nhạn tử?



Vân Băng nhăn mày, nói:



- Chẳng lẽ anh nhìn không ra hôm nay em cho Nhạn tử mặc quần áo thế nào sao? Người cần ăn mặc Phật cần kim trang, nàng thay đổi quần áo như vậy, còn ai nhìn ra nàng là ai đây? Em đã nói với anh, năng lực của Nhạn tử đầy đủ, lại có quan hệ tốt đẹp với em, cho dù vì nể mặt em, nàng cũng sẽ không làm chuyện gì bất lợi với anh.



Tần Mục lắc đầu, đây là một vấn đề phi thường thận trọng, cho dù bộ dạng của Tây Môn Nhạn có xấu xí, nhưng nàng vẫn là phụ nữ. Chỉ cần là phụ nữ, vẫn sẽ bị người nói bóng gió.



Vân Băng thấy Tần Mục khăng khăng không đáp ứng, bĩu môi hờn lẫy, khiến lòng hắn chợt nhẹ đi. Chờ sau bữa cơm chiều, Vân Băng vẫn giận hờn, kéo Tây Môn Nhạn ngủ chung phòng mình, ném Tần Mục ngủ một mình.




Trong ánh mắt già nua hiện lên thần sắc khác thường, Tần Mục nhìn thấy, thoáng hắng giọng nói:



- Quan mới nhậm chức, đánh tốt quan hệ, lão thủ trưởng ở trong khu trực thuộc do tôi phụ trách, cũng nên gặp mặt một chút đi.



Lão thủ trưởng sửng sốt, ông hoàn toàn không ngờ Tần Mục lại trả lời như thế, quả thật làm ông muốn mắng hay muốn cười cũng không xong. Trong hai năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám nói chuyện với ông như vậy. Nhìn sống lưng thẳng thắn của Tần Mục, lão thủ trưởng nhất thời nghiêm mặt, hừ một tiếng, lạnh lùng nói:



- Nói năng lanh lợi, người trẻ tuổi, cậu làm bí thư đảng ủy như thế sao?



Trong lòng Tần Mục oán thầm, lão nhân này quả thật thói quen làm thượng cấp, làm người ta sờ không tới mạch đập. Tần Mục chắc chắn ngày hôm qua mình lưu lại câu nói kia khiến lão nhân hứng thú, nếu không ông sẽ không phá hủy quy củ, không cần trả lời câu hỏi đã cho mình đi vào.



Tần Mục thẳng lưng, hồi đáp:



- Nói lời thật lòng, ngoài quan trường đạo lý đối nhân xử thế vẫn nên bận tâm, chúng tôi là cán bộ lãnh đạo đảng, nhưng vẫn là người, lão thủ trưởng ở nơi này, tôi vừa đến Châu Nghiễm, không gặp mặt một chút thật sự không thể nào nói nổi.



Dù sao Tần Mục còn trẻ tuổi, ngày hôm qua đem tâm tư lão nhân vạch lên, cho dù có chỗ nào thất lễ chỉ cần qua loa thì đã trôi qua. Hơn nữa hắn cũng không cảm giác mình làm gì không đúng, lão nhân làm lãnh đạo nhiều năm, đã nghe khen tặng không ít, lỗ tai cũng sinh kén, nếu muốn lưu ấn tượng không đặc biệt một chút thì không xong.