Thanh Quan

Chương 900 : Ban Kỷ Luật Thanh Tra Triệu Tập (1)

Ngày đăng: 14:06 19/04/20


Tần Mục cũng không vội vàng nói rõ, nếu lão nhân đã nói có hứng thú, chính là rất hứng thú, nếu đã nói đến bây giờ Tần Mục đã biết mình thành công đi vào ánh mắt lão nhân. Hiện tại cũng không thể sốt ruột thổ lộ hết thảy, chuyện cò kè mặc cả vẫn phải làm. Đi xong bước đầu tiên đến bước thứ hai, Tần Mục phải càng thêm cẩn thận, đừng nói là cực hạn của lão thủ trưởng, có chút điều kiện vẫn không thể nói. Nếu đem chuyện này áp chế lão nhân, Tần Mục biết mình sẽ chết thật thảm, hơn nữa hắn còn chưa có quyền lực đối kháng với lão nhân này, phải làm sao khiến cho lão nhân thừa nhận mà đạt được lợi ích trong phạm vi lớn nhất mới là điều Tần Mục cần suy nghĩ.



Vừa đi chậm rãi, Tần Mục vừa dùng ánh mắt nhìn quyển sách trong tay. Trong sách có dòng chữ dùng bút lông cứng viết: Quân Hồn – Phương Tù.



Phương Tù! Tần Mục giật mình, hai chữ quân hồn thoạt nhìn là thứ mà lão nhân này nhớ mãi không quên. Cuộc đời của ông cống hiến cho quân đội, thật giống như Hàn lão gia tử cùng Tần lão gia tử. Nghĩ đến đây Tần Mục không khỏi nhớ tới Hàn hệ tại thủ đô, trong đầu đột nhiên hiểu ra, lão thủ trưởng Phương Tù cùng bí thư Phương Chấn Bang, nói không chuẩn là vì chuyện trong quân đội mà trở mặt.



Nghĩ đến đây, khóe môi Tần Mục lộ ra nụ cười nhẹ. Một người trung với quân đội, đương nhiên hi vọng con của mình có thể kế thừa mình, ở bên trong “Những năm tháng tình cảm thiêu đốt mãnh liệt” không phải từng có diễn xuất hay sao? Quân nhân thế hệ trước xác thực từng trải qua chiến tranh, so với đời sau càng thêm thể hội đất nước gặp xâm lược như thế nào, quân nhân làm sao tồn tại, cảm tình đối với quân đội người đời sau thật sự khó lý giải. Có lẽ bí thư Phương Chấn Bang bởi vì không chịu nổi quyết định của lão nhân nên mới trở mặt với cha mình?



Tần Mục chỉ làm ra suy luận mà không có định luận, trong chuyện chính trị, đem chuyện vu vơ biến thành lợi thế chính là bước đầu tiên xuống dốc, hắn cũng không ngu ngốc như vậy.



Tần Mục đẩy lão nhân đi về phía trước, từ xa nhìn thấy một hồ nước nhỏ sóng gợn lăn tăn. Nói là hồ nước, cũng không phải nước lặng, mơ hồ còn có thanh âm tiếng nước chảy truyền đến.




- Cậu đúng là không tệ, đi gặp mặt tôi cũng không làm chậm trễ công tác, đi làm việc của cậu đi, làm xong lại đây ngồi một chút, nói với Phương Chấn Bang, nếu muốn đem Phổ Thượng biến thành khu công nghiệp hóa chất ô nhiễm nghiêm trọng, chờ lão đầu tử này chết rồi nói sau.



Ánh mắt Tần Mục sáng lên, lão nhân lại lộ ra một tin tức, nguyên lai khu Phổ Thượng chuẩn bị xây dựng thành khu công trường hóa chất, vậy thì thật không tốt lắm. Hắn đương nhiên không đem ý nghĩ này nói ra, chỉ xin lỗi lão nhân, hỏi thăm lão nhân có cần hắn đẩy xe lăn trở về hay không, nghe lão nhân nói không cần mới rời khỏi biệt thự. Cuộc nói chuyện lần này tiến triển rành rành, ý tứ của lão nhân không phải muốn ngăn cản khai phát khu Phổ Thượng, mà là không cho phép khu vực này biến thành địa phương bị ô nhiễm. Quả thật, một bên là quân khu, còn tiếp giáp với Hong Kong cùng Macao, nếu bị ô nhiễm, ảnh hưởng đối với thành thị tiêu chí thật không tốt, Tần Mục thật sự không có ấn tượng tốt đối với việc xử lý chất nước bẩn của nhà máy hóa chất, cũng nhìn ra được sở dĩ lão nhân cứng rắn không buông lời, kỳ thật là vì yêu thương Phương Chấn Bang.



Nếu ở trên cao tầng có người trúng ý vị trí của Phương Chấn Bang, chỉ cần nói hắn đưa ra quyết sách không rõ, gây ô nhiễm toàn thành phố cũng đủ cho Phương Chấn Bang chịu đau khổ.



Lão thủ trưởng đưa ra tin tức này là muốn thông qua Tần Mục nhắn nhủ với Phương Chấn Bang sao? Tần Mục ngồi trên xe cười khổ, lão nhân kia dựa vào điều gì cho rằng mình có thể nói chuyện trước mặt bí thư thành ủy đây? Thật sự quá đề cao hắn.



Đợi Tần Mục rời đi, lão nhân mở một hộp nhỏ bên cạnh xe lăn lấy ra di động, bấm dãy số, sau đó cười ha hả trong điện thoại: