Thanh Quan
Chương 913 : Buổi Biểu Diễn Đột Ngột (2)
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Người nào không biết khu Phổ Thượng là một khu địa lôi, muốn làm chút chuyện bên kia thật phi thường khó khăn. Hắn trầm ngâm chốc lát, nói:
- Lần này buổi biểu diễn tuyên dương thiên nhiên, như vậy chúng ta đừng gióng trống khua chiêng. Đúng rồi, Phương bí thư đã hạ chỉ thị, yêu cầu bên tài chính hợp tác cùng khu Phổ Thượng, có cần gì có thể nói với bọn họ.
Đây là thượng phương bảo kiếm, là do Phương Chấn Bang mượn tay Hình Bảo Bình cho Tần Mục một cơ hội. Tần Mục có thể đi vào biệt thự lão thủ trưởng, hơn nữa không cần trả lời câu hỏi, điểm này Phương Chấn Bang đã nhận được tin tức, cấp cho Tần Mục cơ hội cũng là cho chính bản thân hắn một cơ hội. Nhưng loại sự tình này không thể nói ra, bên dưới lĩnh hội ý tứ thì tốt hơn.
Tần Mục nhận được câu trả lời, lúc này mới cẩn thận xem tờ fax, đưa ra một nghi vấn:
- Hình chủ tịch, tôi cảm thấy được nếu chỉ riêng triển lãm thời trang, chúng ta cũng không chỉ nhờ vào James, hoặc là chúng ta có thể đẩy dời ra trang phục của người nội địa mình, làm cho người của chúng ta mặc trang phục họ thiết kế, hoặc là đẩy ra thời trang theo phong cách nội địa để so sánh với họ một chút?
Những lời này của Tần Mục làm ánh mắt Hình Bảo Bình không khỏi sáng lên, hơi thở dồn dập.
Hắn giả vờ như tìm kiếm đồ vật để che giấu kích động trong lòng, nhưng bàn tay hơi có chút run rẩy đã bại lộ ý nghĩ trong lòng hắn.
Tần Mục giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục nói:
- Nhưng lần này James đến nói không chuẩn sẽ đưa tới phóng viên từ khắp các nơi, thậm chí có chút phóng viên đặc thù chỉ sợ cũng nhân cơ hội mà đến, nếu là như vậy…
Thời tiết hôm nay thật oi bức, mùa mưa dầm tại Châu Nghiễm ở đầu tháng sáu, hiện tại đã mang theo không khí nực nội. Tần Mục mở điều hòa lớn nhất, cởi bỏ một nút áo, lúc này mới cảm giác không đến nỗi khó chịu.
Lời nói của Hình Bảo Bình mơ hồ ám chỉ sẽ ủng hộ Tần Mục. Nhưng Tần Mục không khờ dại cho rằng mặc kệ là bao nhiêu tai vạ Hình Bảo Bình đều có thể gánh vác. Sau lưng khu Hoàng Dương ít nhất là một thường ủy, lực lượng Hình Bảo Bình không đủ, làm chút mờ ám thì còn được, nhưng nếu bay lên đấu tranh trên thành phố, Hình Bảo Bình không thể xử lý, hắn sẽ không ngu ngốc như vậy.
Làm chim đầu đàn thì Tần Mục phải làm, nhưng lợi ích thực tế thì Hình Bảo Bình lại nắm, đây gọi là thuận gió đáp thuyền, chân chính đụng phải giông bão, chỉ sợ Hình Bảo Bình sẽ không cứng rắn. Tần Mục ngồi trong xe hút điếu thuốc, đem sự tình suy nghĩ kỹ càng, sau đó tắt máy xe, bước xuống đi thẳng vào cơ quan.
Giờ phút này mọi người trong cơ quan đều phi thường vội vàng, bọn họ đã sớm thói quen nhàn nhã uống trà xem báo qua ngày, hôm nay Lưu Đại Hữu làm ra trận trận, cơ hồ mọi người không ai kịp chuẩn bị, thật giống như chọc phải tổ ong vò vẽ. Có thể ngồi lên trong khu Phổ Thượng suốt hai năm, ai không có quan hệ của mình, hành động của Lưu Đại Hữu đã phạm vào húy kỵ lớn.
Tần Mục xuất hiện nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người, Tần Mục đương nhiên không cần giải thích với họ điều gì, mà lập tức đi lên lầu hai. Ở nơi này, Trương Thúy, Lưu Đại Hữu cùng Tần Nguyệt Sơn đang mở cuộc họp khẩn cấp, Tần Mục đẩy cửa vào, ngăn cản ba người đang định đứng lên, nói:
- Mọi người nói tiếp, tình huống thật khẩn trương, chúng ta không cần loạn.
Lưu Đại Hữu đem sự tình thuật lại một lần, kỳ thật không có điểm nào phức tạp, mười mấy người bị bắt giữ còn đang giam dưới lầu. Lưu Đại Hữu khó hiểu nói với Tần Mục, theo trong tư liệu Đức gia cung cấp, mười mấy người kia cũng không hoàn toàn thuộc khu Hoàng Dương, mà là thuộc về ba khu.
Nghe đến đó, trong lòng Tần Mục liền có tính toán. Ba nhà này đều nhìn chằm chằm khu Phổ Thượng, một mình Phổ Thượng thật không thể đối kháng với ba nhà. Hiện tại Phổ Thượng không có binh tốt, vô luận nói chuyện góc độ nào cũng không có tiền vốn, đối phó một nhà còn cần cẩn thận, càng khỏi nói phải đối phó ba nhà.