Thanh Quan

Chương 916 : Ba Yêu Cầu (2)

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


Những lời này nói ra thật rõ ràng, trên mặt Vân Băng đỏ ửng, đánh bả vai hắn, gắt giọng:



- Ba chén rượu này có ý nghĩa, anh đừng đẩy đưa.



Tần Mục biết nếu mình không uống Vân Băng không chịu trả lời, chỉ đành bất đắc dĩ uống thêm hai chén, ánh mắt sáng ngời nhìn lên Vân Băng, nhẹ giọng nói:



- Kỳ thật em có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không thể cho em danh phận, yêu cầu gì anh cũng có thể đáp ứng em, chỉ cần anh có thể làm được.



Vân Băng hì hì cười nói:



- Đây là sự lựa chọn của em, cho dù là hối hận vậy chẳng thể trách ai.



Khi nàng nói ra lời này ngữ khí phi thường thoải mái, căn bản không cho Tần Mục cơ hội, ngược lại làm nũng nói:



- Nhưng anh cần bồi thường, nhất định không được thiếu.



Tần Mục cười khổ, nói:



- Anh cũng đâu có nói gì, em đó, hôm nay thật sự có chút không bình thường.



Vân Băng sóng mắt lưu chuyển, gắp một con tôm bóc vỏ bỏ vào chén Tần Mục, chậm rãi nói:



- Ba chén rượu này kỳ thật muốn anh đáp ứng em ba yêu cầu, nhưng em là đi cửa sau, nếu không buông mồi trước chỉ sợ anh sẽ không đáp ứng.



Tần Mục bưng chén rượu lên, chậm rãi thưởng thức một hớp, Vân Băng sụp mắt đưa ra yêu cầu đầu tiên:



- Nghe nói nhà thiết kế thời gian quốc tế kia muốn tổ chức buổi triển lãm thời trang tại Châu Nghiễm, đại khái sẽ ở lại đây thời gian mười ngày. Em muốn đi cửa sau, nên tìm anh nói chuyện.



Nói xong hé miệng cười.



Tần Mục tỉnh ngộ, Vân Băng là lão bản tập đoàn Xan Ẩm, biết được tin tức này tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội có lợi cho mình. Nguyên bản James đến nơi đây hai người nghĩ chỉ thầm lặng mà đến, không ai nghĩ ra sẽ có thủ bút lớn như vậy, hiện giờ đã biết Vân Băng hi vọng có thể tăng lên thanh danh cùng ích lợi cho khách sạn của nàng.




Nhưng làm cho Tần Mục thật không ngờ chính là sáng sớm hôm sau, Tây Môn Nhạn mặc bộ quần áo đơn giản kia đến trình diện. Nhìn nàng cẩn thận vươn tay ra, hỏi mình chìa khóa xe, Tần Mục bất đắc dĩ nhìn Vân Băng đang làm mặt quỷ, rốt cục thừa nhận một sự thật: một khi phụ nữ không giảng được đạo lý với anh, nàng sẽ chọn cách chém trước tâu sau.



Tây Môn Nhạn cũng thật chuyên nghiệp, cầm chìa khóa liền xoay người ra cửa, tự động lên xe ngồi chờ Tần Mục, căn bản không cho hắn cơ hội hỏi chuyện.



- Cẩn thận một chút đi.



Vân Băng giúp Tần Mục thắt cà vạt, thấp giọng nói:



- Em nghe nói trong nhóm người hôm qua anh bắt giữ, bên trong có người có đại ca rất có thế lực tại Châu Nghiễm này. Không sợ họ làm gì công khai, chỉ sợ họ đánh lén.



Tần Mục lắc đầu, nói:



- Yên tâm, bọn hắn còn chưa to gan như vậy.



Vân Băng ân một tiếng, nhẹ nhàng vỗ lên ngực Tần Mục, nhỏ giọng nói:



- Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận một chút sẽ không sai. Hơn nữa có Nhạn tử, chuyện của em sẽ không có bao nhiêu người chú ý.



Nói xong nàng bướng bỉnh vươn lưỡi.



Tần Mục đưa tay vuốt mũi nàng, cười nói:



- Láu lỉnh.



Vân Băng đã chấp nhất, Tần Mục thật khó thể cự tuyệt nàng, nhưng làm sao an bài Tây Môn Nhạn thật sự là khó nói, hắn đã trở thành mục tiêu công kích, hiện tại lại có nữ tài xế, tính toán trước khi đến Châu Nghiễm xem như đã không thể thực hiện.



Lên xe, sắc mặt Tây Môn Nhạn không chút thay đổi hỏi Tần Mục muốn đi đâu khiến trong lòng hắn thấy khó chịu, ngẫm lại Vân Băng chỉ có ý tốt, vô lực phất tay nói đi đơn vị, sau đó nhắm mắt lại.



Chuyện ngày hôm qua còn chưa được giải quyết viên mãn, Tần Mục vẫn bảo trì bình thản như trước. Hiện tại quyền chủ động nắm giữ trong tay hắn, chuyến đi này của James là vì yêu cầu của hắn mới đến.