Thanh Quan

Chương 930 : Cô Lập Hoàng Dương (1)

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


- Ngài khỏe chứ, Vương khu trưởng? Tôi là Tần Mục.



Điện thoại vừa chuyển, là khu trưởng Vương Bách tự mình nghe điện thoại, rất hiển nhiên hắn biết số điện thoại của Tần Mục. Tần Mục có thể có số điện thoại của hắn, hắn khẳng định cũng có số điện thoại của Tần Mục, chẳng qua nếu không liên lạc, hai bên cũng không biết đối phương nắm giữ phương thức liên lạc với mình.



- Tần bí thư, ha ha, tôi đang định liên lạc với ngài đây, Phổ Thượng khu đang sắp sửa bay lên rồi, thật sự phải chúc mừng Tần bí thư. 



Lời nói của Vương Bách vô cùng mơ hồ, giống như vừa chua xót, lại giống như chân thành chúc mừng Tần Mục, ngữ điệu trong lời nói không nghe rõ là gì.



- Một phương có tuyết, vẫn cần bát phương trợ giúp. 



Tần Mục cười ha ha, trầm mặc một hồi mới lộ ra ý tứ muốn mời Vương Bách và bí thư Triệu Phượng Thành ra ngoài chuyện trò. Tín hiệu ném qua rồi, giờ phải xem Vương Bách nghĩ như thế nào.



Tần Mục tin chắc, ba khu khác khẳng định cũng bị Ban Kỷ Luật Thanh tra chọc tức, chân đi tiểu hài, trước mắt địa vị của Phổ Thượng thẳng tắp bay lên, lúc này lộ ra tin tức muốn kết giao, nếu Vương Bách muốn thoát khỏi nỗi đau bị bó chân, chí ít mặt ngoài phải biểu thị thái độ hữu hảo với Phổ Thượng. Chỉ cần móc nối với Phổ Thượng, có một số việc có thể tránh khỏi.
Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại ba người, Tần Mục và Vương Bách bắt đầu đi vòng vèo, từng bước đi tới vấn đề trọng tâm. Tần Mục cần biết rằng, Vương Bách có thể móc ra điều kiện như thế nào, còn Vương Bách cần phải hiểu, Tần Mục chịu nhượng lại bao nhiêu lợi nhuận.



Hiện tại Phổ Thượng đi muộn hơn những khu khác hai năm, đừng nói là hai năm, thời gian nửa năm cũng có thể làm được rất nhiều chuyện, đầu tư không chỉ cần sự ủng hộ của chính sách, còn cần xem hoàn cảnh đầu tư của địa phương có thích hợp với sự phát triển của bản thân hay không. Bất luận như thế nào, Tần Mục muốn đi theo con đường phát triển tầm cao, một khi ba khu đè ép đánh hắn, cho dù có trăm loại kế sách, cũng khó bảo vệ không bị ba khu khác cấu xé.



Nếu không phải hiện tại là thời kỳ đặc biệt, Tần Mục cũng không có tư cách ngồi ngang hàng với ba khu khác thương lượng, cũng chính vì chuyện xảy ra ở Ban Kỷ Luật Thanh tra, cho nên địa vị của Tần Mục tăng lên rất nhanh. Rất hiển nhiên, Ngôn Thừa Binh của Hoàng Dương đã đánh sai bước cờ, đánh giá quá cao thực lực của mình, đánh giá sai năng lực của hậu đài phía sau mình. Phương Chấn Bang là thân phận thường ủy, cho dù Ngôn Thừa Binh là thân tín của thị trưởng Quốc Thụy Tường, nếu không có nắm chắc, chỉ sợ Quốc Thụy Tường cũng không muốn gây chuyện với Phương Chấn Bang. Huống chi chuyện này còn dính dấp đến một số người trong tỉnh, có thể âm thầm xử lý thì cứ âm thầm xử lý.



Hai người nói chuyện từ từ hướng đến nội dung chính, hơn nữa từ khi bắt đầu chính là từng điểm từng điểm tiến công và lui bước. Nếu Phổ Thượng khu không có đại sự, ba khu còn lại cũng sẽ không gây chiến, cho nên Vương Bách coi như yên tâm có chỗ dựa vững chắc, ngôn ngữ mơ hồ khiến Tần Mục có chút cau mày. Khi Vương Bách nói ra, Phượng Minh cho Phổ Thượng vay hai trăm vạn, ngọn lửa trong lòng Tần Mục đã hừng hực bốc cháy. Hai trăm vạn là tài chính thành phố kéo ra từ miệng mọi người, Vương Bách lại đổ cho Phổ Thượng để kiếm tiền ngoại hối, đây thật sự là một tính toán cực tốt.



- Như vậy đi, kế hoạch áp dụng cụ thể hoàn toàn do Phương phó khu của chúng tôi cầm giữ, chúng tôi có thể định ra sách lược, nhưng đến thực tế, vẫn cần chuyên gia quản lý. 



Trên mặt Tần Mục vẫn hiện lên nụ cười, quẳng quả bóng do Vương Bách ném tới cho Phương Thiên Nhu. Nếu Vương Bách luyến tiếc hài tử, đẩy Phương Thiên Nhu ra, xem xem Vương Bách nên ứng phó như thế nào.