Thanh Quan

Chương 1012 : Dụng binh (1)

Ngày đăng: 14:08 19/04/20


Nhưng đây là đoàn khách khảo sát đầu tiên của Hồng Kông đến Châu Quảng, không chỉ có ý nghĩa kinh tế, mà ý nghĩa chính trị cũng rất lớn. Không quản bọn họ ngụ lại ở đâu, chỉ cần là nhà đầu tư Hồng Kông chủ động biểu thị, danh tiếng của khu trưởng và bí thư đảng ủy nhất định sẽ lan truyền, bất luận tư lịch mỏng cỡ nào, khẳng định sẽ đề thăng. Miếng bánh ngọt chính trị như vậy kêu Tần Mục đi ăn, chỉ cần hắn đồng ý há miệng, rất nhiều người sẽ cầm dao đâm hắn.



Nếu Trương Thúy có thể tiết lộ tin tức này, có lẽ ngày mai chính quyền thành phố sẽ nhận được thông báo phía bên Hồng Kông. Nếu bọn họ lộ ra ý niệm trực tiếp tới Phổ Thượng, vậy Tần Mục phải gánh đỡ trận lôi đình vang trời rồi.



- Hà đại ký giả, nhà đầu tư Hồng Kông có lẽ tổ chức theo toàn thể, Phổ Thượng chúng tôi ít người, sợ chiêu đãi không nổi.



Mặc dù Tần Mục vừa cười vừa nói, nhưng giọng nói vẫn rất ngưng trọng.



Tờ báo của Hà Tinh có không ít tấm màn đen, chuyện bên trong cũng tiếp xúc không ít, nghe Tần Mục nói chuyện có vẻ e sợ, liền khanh khách cười nói:



- Tần bí thư, sóng to gió lớn ngài còn xông qua được, chút chuyện nhỏ này cũng sợ nữa sao?



Lời nói của nàng có chút nghịch ngợm, lại mang theo vài phần u oán, Tần Mục đương nhiên nghe hiểu.



- Châu Quảng là một thành phố xinh đẹp, còn Phổ Thượng chẳng qua chỉ là một đóa hoa nhỏ điểm xuyết trên đó. Tôi cảm thấy đoàn khảo sát Hồng Kông nên đi nhiều một chút, nhìn nhiều một chút.



Hà Tinh sẽ đi theo đưa tin khi đoàn khảo sát đến đây, có thể trở thành tin tức được chú ý của CCTV, thật sự có ý nghĩa chính trị rất trọng đại.



Cùng lúc đó, phó thị trưởng thường vụ của thành phố trực thuộc trung ương nhận được điều lệnh đến từ kinh thành, trực tiếp từ thành phố trực thuộc trung ương điều đến kinh thành, mùi vị ở đây, khiến Tần lão gia tử càng lộ ra ánh mắt thâm thúy.
Tần Mục và Quản Tiêu từng ngồi nói chuyện trên cục một lần, ở chỗ này có thể tăng cường tình cảm. Tần Mục thản nhiên nghĩ đến.



- Bên cục Quy hoạch cục, cục trưởng Ngô Chấn Long là dòng chính của Phương bí thư. Khi Phương bí thư làm thư ký huyện ủy, hắn chính là thủ hạ đắc lực của Phương bí thư, cho tới nay vẫn đi theo Phương bí thư.



Trương Thúy nói:



- Hắn có lẽ sẽ không làm khó Phổ Thượng chúng ta, nếu làm tiền cũng không đến mức lộ liễu như vậy.



Tần Mục gật đầu, Trương Thúy phân tích rất có đạo lý. Nhưng người phía trên định chuyện, người phía dưới làm việc, nếu Ngô Chấn Long không biết chuyện này, đó chính là người phía dưới có chút thủ đoạn.



- Đúng rồi, tiểu Tần, tôi nghe phía bên Tần Nguyệt Sơn truyền đến tin tức, hắn ra ngoài lôi kéo đầu tư, mấy ngày qua vẫn vấp phải trắc trở, nhóm nhà giàu Châu Quảng giống như đã đạt thành trận tuyến gì đó, vốn nói chuyện rất tốt, cũng có thể đàm phán không thành, chuyện này có vẻ kỳ quái.



Trương Thúy nhắc nhở Tần Mục.



Tần Mục gật đầu, tỏ vẻ mình biết rồi. Người làm chuyện này quả thực suy nghĩ rất sâu, không khác gì kề một con dao trên cổ Tần Mục. Bất luận là tài chính, kế hoạch hay là xây thành, ít nhiều cũng mang theo bóng dáng của nơi đó. Tần Mục biết mình nhất định phải gặm đống xương cứng này, nếu không đoàn quan sát Hồng Kông vừa đến, phát hiện mấy công trường của Phổ Thượng không hoạt động, vậy còn không hung hăng rút thể diện của thị ủy?



Chuyện quan hệ, cũng không phải chỉ há mồm nói với người ta, Tần Mục tôi muốn mời anh ăn cơm, tới đây ăn đi, như vậy còn không khiến người ta cười đến rụng răng, phải nghiên cứu một phương thức phương pháp. Hiện tại Tần Mục đã hiểu được, chính là người bên ban chiêu thương không nể mặt mình. Có công lao không chia một phần, thể diện của Tần Mục anh cũng quá lớn, đây chính là thái độ của đối phương. Nói trắng ra là, bệnh ghen tị.