Thanh Quan
Chương 1037 : Tăng thêm thời gian
Ngày đăng: 14:08 19/04/20
Ngón tay mang theo ôn nhu và dịu dàng, làm cho Tần Mục chấn động. Hắn cười khổ nghiêng đầu đi, đưa mắt nhìn qua tủ rượu, thấp giọng nói ra:
- Có người muốn gây khó dễ cho anh, chính là muốn đá anh ra. Anh là người mà, người khác không chọc anh thì anh cũng chẳng thèm nắm bím tóc của người ta đâu.
Những lời này ý tử tiềm ẩn chính là chỉ cần người mà phạm ta, Tần Mục luôn nghĩ biện pháp khiến người ta không thoải mái.
- Cả ngày nghĩ nhiều như vậy, có mệt hay không ah.
Chu Tiểu Mai nói:
- Nhìn anh xem, năm nay mới hai mươi bảy tuổi, trên trán đã có nếp nhăn giống lão đầu rồi.
Tần Mục sờ sờ cái trán, cười nói:
- Quan trường nơi này chuyên thúc dục người ta già đi.
Chu Tiểu Mai cầm chén rượu uống sạch, chậm rãi nói ra:
- Bộ dáng của anh hiện tại là muốn gây với ai? Phương Chấn Bang sao?
Tần Mục lắc đầu không giải thích, đổi qua chuyện khác:
- Đúng, Tiểu Mai, em chuẩn bị quay về khi nào?
- Trở về?
Chu Tiểu Mai cũng nở nụ cười khổ, trong ánh mắt mang theo thứ gì đó:
- Trong nhà không có gì người, em quay về làm cái gì?
Chu Tiểu Mai đột nhiên nói một câu như vậy, nàng lau nước mắt, lại bắt đầu cầm quần áo trong tủ. Nàng nhanh chóng đóng gói hành lý, Tần Mục ở bên cạnh nhìn qua.
- Tần Mục, nam tử hán đại trượng phu, một lời đã định. Chuyện nhà máy Tinh Viên này, em chờ anh bàn với em.
Đây là lần đầu tiên Chu Tiểu Mai không nghe lời Tần Mục, cũng là lần cuối cùng nàng đặt cược.
Chuyện này sao đột nhiên biến thành như vậy chứ? Tần Mục có chút đau đầu. Dĩ vãng Chu Tiểu Mai bình tĩnh nhưng thời gian qua đi hình như hơi xúc động.
- Tiểu Mai, em đi lần này anh sao có quả ngon mà ăn.
Tần Mục cười khổ:
- Nhưng mà như vậy cũng tốt, chuyện nhà máy Tinh Viên đặt ở đâu cũng được, không nhất định đặt ở Quảng Châu.
Chu Tiểu Mai tức giận một dậm chân, lúc này vui vẻ, gắt giọng:
- Anh không la làm quan của anh, đúng là nhân tài không được trọng dụng, anh nên cần bậc thang cho mình.
Xế chiều hôm đó Chu Tiểu Mai mang theo xe thương vụ rời khỏi Quảng Châu, tiến về tỉnh thành. Tần Mục không có tiễn nàng, Chu Tiểu Mai lần này tới Quảng Châu chỉ là tiếp xúc thăm dò, nhưng Phương Chấn Bang lưu lại ấn tượng không tốt về Chu Tiểu Mai. Chu Tiểu Mai cũng nói cho Tần Mục, Phương Chấn Bang người này làm bí thư thị ủy quá lâu, không cho phép ai khiêu chiến quyền uy của mình. Hắn ở gần Phương Chấn Bang, còn không bằng chỉ lo thân mình.
Tần Mục đáp ứng, trong nội tâm có ý nghĩ của mình. Hắn và Chu Tiểu Mai gặp mặt lần này không tính là vui sướng, nhưng mà quan hệ có tiến triển, đồng thời cũng tăng thêm thời gian, Tần Mục tiếp tục buông tay, sẽ chờ thế kỷ mới tiến đến, đến lúc đó...
Phương Chấn Bang cùng ngày đích thân đi tới Phổ Thượng, ngồi ở văn phòng bí thư yên lặng chờ Phương Thiên Nhu liên hệ Chu Tiểu Mai. Tập đoàn Hoa Hạ, trên đường đi tới đây hắn nghĩ tới chuyện phòng thí nghiệm trong chỉ thị, chắc chắn kinh thành có tham gia vào trong đó, chuyện này không thể khinh thường. Hắn cũng tìm quan hệ trong kinh thành nghe ngóng một chút, tập đoàn Hoa Hạ này tài đại khí thô, hình như là sản nghiệp của con cháu gia tộc đỏ.
Phải cẩn thận ah. Trong lòng Phương Chấn Bang đang cảnh cáo chính mình, chỉ cần thành lập nhà máy Tinh Viên này, một vị trí thường vụ phó chủ tịch không chạy khỏi rồi, nếu làm thành thì bản thân có được không ít chiến tích. Còn có chủ tịch và mấy cấp phó khác nữa, bí thư thị ủy giao phong kịch liệt, hắn cũng rất coi được chính mình, đây là khác biệt về thực lực.
Phương Thiên Nhu liên tục đánh mấy lần điện thoại, đều được thông báo tắt máy. Với tư cách tổng giám đốc xí nghiệp lớn, Chu Tiểu Mai tắt máy không khỏi quá không phù hợp lẽ thường. Nàng thử gọi điện thoại quốc tế đường dài, gọi cho tập đoàn Hoa Hạ tổng bộ nước Mỹ.