Thanh Quan
Chương 1041 : Hai cuộc điện thoại đau đầu (1)
Ngày đăng: 14:08 19/04/20
- Trước tiên tôi hỏi anh, Quảng Châu trong năm năm này có chuyện trọng đại gì, trong đó người cầm đầu là ai?
Câu hỏi này Văn Nhập Hải đã cảm thấy phía sau lưng lạnh cả người, Tần Mục ý tứ rất rõ ràng ah, bắt đầu suy đoán cách cục thế lực của Quảng Châu.
Sau đó vài ngày trong văn phòng của Tần Mục không có tiếng đánh bài, cũng không có chướng khí mù mịt, chỉ có giám khảo và thí sinh, Tần Mục thông qua nội dung tài liệu hỏi những cán bộ kỳ cựu, trong lòng đại khái có ấn tượng mơ hồ. Trong lòng của hắn thầm giật mình, mình đến Quảng Châu chủ yếu là trí nhớ kiếp trước, hiện tại nhớ tới có phong hiểm không nhỏi, nếu không phải mở cục diện ở khu Phổ Thượng, hắn sẽ tay không.
Rất phức tạp, rất phức tạp ah, tối thiểu nhất trong thời gian một năm không có, thị ủy Quảng Châu có áp lực nhiệm kỳ mới, mà một ít vụng trộm tiểu tay chân sớm đã bắt đầu. Chỉ nhìn cách đơn thuần chính trị và pháp luật trong một năm qua nhân viên vén đã biết rõ Phương Chấn Bang cùng Quốc Thụy Tường tranh đấu gay gắt tới mức gay cấn. Trách không được Phương Thiên Nhu làm việc để ý như vậy, không rõ chi tiết sẽ không chen tay vào, chỉ sợ cũng do Phương Chấn Bang dặn dò mà ra. Mà nhà máy Tinh Viên đã vùi nửa tháng qua, Phương Chấn Bang còn không có tỏ vẻ gì, chẳng lẽ thực ý định buông tha sao?
Tần Mục đem tâm tư buông đi, phát hiện mình phạm say làm nhỏ, kỳ thật hắn lợi dụng tập đoàn Hoa Hạ mang nước thuốc cho Phương Chấn Bang, Phương Chấn Bang không phải cố ý gạt mình đấy chứ? Nếu như Tần Mục muốn xoay người đi ra ngoài, cuối cùng vẫn phải trông cậy vào Phương Chấn Bang, nếu như Phương Chấn Bang không thể tiếp tục đi tới, như vậy dựa theo tuổi thì Quốc Thụy Tường thế thân Phương Chấn Bang khả năng rất lớn, nếu như Tần Mục không thể nhanh chóng nhập trú ngành có quyền lợi, như vậy đến khi Quốc Thụy Tường lên đài, đối với Tần Mục sẽ áp dụng thủ đoạn cường ngạnh, vĩnh viễn áp chế hắn.
Đây là tiến thoái lưỡng nan a. Tần Mục cũng không phải hối hận bại lộ nhà máy Tinh Viên, mà là hối hận vì sao không sớm làm ra đi, bằng không cũng không bị động như vậy. Thật giống như chơi bài xí phé, bài lớn không nhất định ra cuối cùng, có đôi khi đi lá đầu tiên đã thắng cả bàn.
Văn Nhập Hải mấy ngày nay đầu trướng não cháng váng, Tần Mục vấn đề không giới hạn trong cán bộ kỳ cựu, có đôi khi như liên châu, làm cho Văn Nhập Hải có chút chống đỡ không được.
- Đi, mấy ngày nay vất vả anh rồi.
- Tiền kiếm mãi không hết, cần chính là ngồi lấy tiền, chúng ta làm gì không có lợi nhuận? Nhưng mà anh làm việc buôn bán, không biết có chú ý hay không, thị trường Indonesia rất không ổn.
Tần Mục không dám nói sự kiện đó ra, bởi vì quá kinh thế hãi tục.
- Em ngốc sao, nhiều tiền thì nhiều quyền.
Âu Quan Tiến giọng hòa hoãn:
- Kinh thành có một ít quan hệ thấy tam ca của em hiện tại có tiền, đều muốn ăn cơm với tam ca đấy, em nói tam ca của em tính tình này có thể bạc đãi huynh đệ sao? Nhưng mà em yên tâm, chuyện cầm hàng giá gốc anh không lộ ra, bọn họ cần làm là dựa vào anh, cho Vạn Yến lời không ít.
Tần Mục không ngớt lời ho khan, đánh gãy mơ ước tương lai của Âu Quan Tiến về chuyện thành lập một tuyến tiêu thụ của tập đoàn Hoa Hạ tại Indonesia, mà là nói sang chuyện khác:
- Tam ca, chuyện này qua lễ mừng năm mới nói sau, dù sao sang năm cũng là lúc cân nhắc kế hoạch Vạn Yến đấy. Em hỏi anh, một năm ở bên Indonesia kia anh có lôi kéo quan hệ không?