Thanh Quan
Chương 1061 : Kiếm chỉ hoàng dương (13)
Ngày đăng: 14:08 19/04/20
Đức Gia cười ha hả, một tay vuốt râu ria. Lúc này hắn bảo đồ tử đồ tôn chuyên môn chạy vào trong trại tạm gim uy hiếp Du Hoa, mỗi người đi vào đều có phí an gia. Mà giám ngục cũng nửa nhắm nửa mở mắt, tốn chút thủ đoạn cũng điều Du Hoa một mình tới buồng giam của bọn họ, nếu không phải tánh mạng đã bị uy hiếp, Du Hoa làm sao có thể lật lọng khai ra Ngôn Thừa Binh.
Tần Mục thoả mãn gật gật đầu, chậm rãi nói:
- Chuyện này làm rất có tiêu chuẩn, qua mấy ngày tôi đi tới chỗ Phương khu trưởng nói chuyện, nhìn xem có thể chiếu cố nhà máy của ông không, lại phê ra một khu đất cho các người xây khu cho công nhân và quản lý, cũng không làm khổ người làm công.
Đây là quá trình nói khách sáo, Đức Gia sao không biết tâm tư củ Tần Mục? Muốn Đức Gia đi làm, Tần Mục phải bỏ vốn. Hắn đã làm xong việc thì Tần Mục phải trả công.
Tần Mục cũng không ngờ có thể kéo Ngôn Thừa Binh đi nhanh như vậy. Mà Hà bí thư đang đảm nhiệm chức khu trưởng hắn có quan hệ nhất định. Nhưng mà trong tay Tần Mục còn nắm hai quân bài tẩy, lúc này đã làm thì Ngôn Thừa Binh phải đi xuống triệt để.
Cửa phòng mở ra, người tổ điều tra của thành phố đi vào tìm Tần Mục, ánh mắt bình tĩnh, bờ môi như cười mà không phải cười. Bên kia bắt đầu điều tra mình, trốn đến cục hưu trí vẫn có ngươi không buông tha hắn, hắn quả thật có chút tức giận. Hắn cười tủm tỉm mời hai người ngồi xuống, sau đó lấy laptop ra, mang hình ảnh vụ đánh nhau ở khu phát triển lúc trước ra. Mà hình ảnh này do Đề Na phụ trách gia công, tăng thêm một ít "Gia vị" làm thành. Tần Mục không phải đồ ngốc, cũng không phải thái điểu, tài nguyên có thể dùng thì hắn phải sử dụng, bằng không hắn làm sao khiến Ngôn Thừa Binh rơi đài?
Người tổ điều tra thấy Tần Mục đưa ra hình ảnh hôm đó, trừ đoạn mà Đề Na sửa chữa xuất thủ trước ra, những cái còn lại là quay chụp lại hiện trường, thậm chí còn có âm thanh. Loại đại sát khí này người tổ điều tra còn có thể tra cái gì? Còn phải đi tra nữa sao?
Tần Mục đối ngoại tuyên bố tin tức, hắn lần này không khiến cho Ngôn Thừa Binh thân bại danh liệt là không thể, Tần Mục hắn không phải thiện nam tín nữ, người khác đánh ta, ta còn phải vỗ tay bảo hay là không có khả năng, ta sẽ đánh gãy tay chân của ngươi, vĩnh viễn không cho ngươi có cơ hội xoay người.
Tần Mục làm gì có năng lực lớn như vậy? Chỉ bằng vào ít đồ này thì sức của hắn chưa đủ. Thời điểm mọi người nghi hoặc, thị ủy lại liên hệ với quân đội. Mặc dù nói quân đội không thể ảnh hưởng tới chính vụ địa phương, nhưng mà người tay cầm quân quyền thì lực nói chuyện quá lớn, mà quân đội có ý mờ mịt với thị ủy, người trong sự kiện bị đánh này có năng lực trong quân đội rất lớn, là nhân tài kỹ thuật mà quốc gia quan tâm, huấn luyện viên kỹ thuật của quân đội bị đạo tặc uy hiếp. Mà hai chữ "Đạo tặc" này chỉ rõ giữ trật tự đô thị. Chuyện này biến thành náo nhiệt, cơ hồ cao tầng đều biết nhân vật thần bí đó nhìn thì vô hại đi sau lưng Tần Mục, chính là một tiểu nha đầu.
Triệt để loạn, triệt để làm ầm ĩ.
Mà giờ khắc này Tần Mục đang được Lục Viễn dẫn dắt đi vào một tiệm ưu nhã, trong gian phòng này hắn gặp một người. Thủ đoạn của hắn không chỉ có như vậy, lúc này đây hắn muốn cho người khác triệt để khó chịu, thậm chí là thần hồn nát thần tính.
Vì cái gì Lục Viễn lại có thể đi lại gần với đồng hương Bối khoa trưởng Bối Hải Trữ gần như thế, chẳng lẽ thật sự là đồng hương gặp đồng hương, hai mắt lưng tròng? Tần Mục không phủ nhận có nhân tố này bên trong, nhưng tuyệt đối không phải lý do chủ yếu. Như Lục Viễn bây giờ còn là hạng người vô danh, Bối Hải Trữ có thể nhìn hắn đã là không tệ. Chẳng lẽ bởi vì Lục Viễn trở thành lái xe của khu trường Phương Thiên Nhu? Nhưng mà Lục Viễn mời Bối Hải Trữ, nói rõ Tần Mục có ý mời khách, Bối Hải Trữ lại không chút do dự đáp ứng, chuyện này nói rõ tâm tư của Bối Hải Trữ người cũng thật nặng, bằng không sẽ không thăm dò trong gió lốc chính trị này.
Lục Viễn giới thiệu hai người với nhau, Tần Mục cùng Bối Hải Trữ trên mặt tươi cười nhiệt tình, nụ cười này phi thường thông thường, cũng là người trên quan trường cần rèn luyện.