Thanh Quan
Chương 1067 : Người rảnh rỗi (2)
Ngày đăng: 14:08 19/04/20
- Anh cứ yên tâm đi, Quảng Châu này khách sạn năm sao bạn thân tôi mở. Lại nói Tần đại thiếu gia anh có chị dâu mở khách sạn mà.
Vừa nói như vậy, nội tâm của Tần Mục có chút nhớ thương. Vân Băng cùng Cừu Tiểu Thiền sắp sinh rồi, hắn sống ở đây không đi được. Hiện tại Quảng Châu tiếng gió rát nhiều, hắn cho dù muốn ra nước ngoài cũng không được, sợ người có ý chí thừa cơ sinh chuyện. Hắn điện thoại cho Vân Băng cùng Cừu Tiểu Thiền nhiều lần, cũng nói lời xin lỗi, nhưng mà trong lòng cũng áy náy với hai nữ nhan này.
Khá tốt Vân Băng cùng Cừu Tiểu Thiền tâm tư rộng rãi, mặc dù có tiếc nuối, nhưng lại dặn dò Tần Mục tất cả lấy công tác làm trọng, đến lúc đó chuẩn bị băng ghi hình cho hắn là được. Nhưng mà Vân Băng thì ra điều kiện, nói qua mấy ngày có một người bạn của nàng đi tới nhà, bảo Tần Mục chuẩn bị lễ vật cho con, Tần Mục đáp ứng.
Quách Thiểu Đình đến lúc này Trương Thúy cùng Lưu Đại Hữu cũng có tin tức, dù nói thế nào bọn họ lúc trước cũng trải qua chung chuyện với Quách Thiểu Đình, mở tiệc phong phú ở Quảng Châu hoan nghênh Quách Thiểu Đình. Quách Thiểu Đình buổi tối uống nhiều rượu, vỗ vai Tần Mục nói hồ ngôn loạn ngữ, Tần Mục cũng không có để trong lòng. Tiểu tử này đúng là chọc đủ họa, sau khi đám người Tần Mục rời khỏi, lúc nửa đêm chạy đến quán ăn khuya ăn no, sáng ngày hôm sau vành mắt đen thui.
Hà Tinh cũng nói chuyện tin tức với Tần Mục, hai tên "Thương nhân Hồng Kông" kia hiện tại đã di dân qua nước Anh, xem như Quảng Châu bên này muốn chơi tới cuối cùng cũng không tìm thấy người. Hai tên thương nhân này theo đoàn khảo sát Hương Cảng tới, Tần Mục đã dặn dò Hà Tinh an bài tốt, có thể nói lúc ấy sự kiện "Dân công" xảy ra vào ngày hôm sau thì Tần Mục đã bắt đầu xếp đặt bẫy cho Ngôn Thừa Binh. Người không phạm ta, ta không phạm người, thời điểm lập cái bẫy này Tần Mục không tính toán phát động. Đợi đến lúc chuyện dân công yên tĩnh, tất cả xử lý đã qua, Tần Mục lúc này mới bắt lấy nóng vội của Ngôn Thừa Binh thoát khỏi chuyện Du Hoa, khiến hắn không cách nào xoay người.
Vốn thương nhân Hồng Kông lừa dối Ngôn Thừa Binh, cho Ngôn Thừa Binh ấn tượng tài đại khí thô, cũng vận dụng một loạt quan hệ, lỗ thủng trong chính sách, mượn gà đẻ trứng, Ngôn Thừa Binh ăn rất ngon, nhưng nguyên nhân gây ra chính là vì hắn chọc Tần Mục. Mà Tần Mục bị điều khỏi Phổ Thượng, trong lòng Tần Mục cũng không phải không thể tiếp nhận, dù sao mũi nhọn quá lộ, nhân cơ hội này nghỉ ngơi một chút, cũng rất thích ý. Chính yếu nhất hắn dọn ra khỏi vị trí Phổ Thượng, trùng hợp cho Phương Chấn Bang một cớ đưa con gái thượng vị, trong bóng tối kỳ thật Phương Chấn Bang còn nợ nhân tình của hắn, trọng yếu nhất có Phương Tù đón sẵn, Phương Chấn Bang cho dù không nhận cũng không để cho hắn té xuống. Vì vậy mới có chuyện Tần Mục bị điều tra, sau đó trả đũa chuyển hướng Ngôn Thừa Binh bố cục rất xảo diệu.
Nếu nói đồng mưu kế hoạch thì Hà Tinh mới là chính yếu nhất, giờ phút này nàng đang dựa vào ghế, bộ áo ngủ lờ mờ trong ánh đèn, hai cái chân dài đang đá lên xuống, cười hì hì nói ra:
- Dù sao anh thiếu nợ em, vì anh làm không biết bao nhiêu chuyện nguy hiểm, không chuẩn còn bị người ta bắt, vào ăn cơm tù. Anh nói đi, làm em lo lắng hãi hùng như vậy, anh bồi thường cái gì?
- Muộn như vậy mới vừa về, đã biết rõ ở bên kia làm ầm ĩ, đóng cửa lại!
Ngồi ở ghế sô pha cả buổi, Tần Mục chỉ nghe tiếng đóng cửa thật nhỏ, lại không có nhìn thấy Tây Môn Nhạn cùng Đề Na, lại nghiêng đầu nhìn qua, nhìn qua con đường nhỏ dẫn tới cửa.
Vừa nhìn thì cảm giác say của Tần Mục nhất thời không cánh mà bay. Từ khi hắn xuyên việt tới nay vẫn kính sợ quỷ thần, giờ phút này thấy nữ nhân đứng ở cửa ra vào, một thân trang phục màu đỏ, mang theo nụ cười nghiền ngẫm tà mị, nhất thời làm cho hắn đổ mồ hôi lạnh.
Duẫn Chiếu Cơ! Không ngờ lúc kinh tế Nhật Bổn suy yếu thì Duẫn Chiếu Cơ tự sát! Nàng dĩ nhiên sống sờ sờ đứng ở cửa ra vào, dùng nụ cười ý vị rõ ràng nhìn qua Tần Mục. Tần Mục đầu óc choáng váng, miệng há to, con mắt từ đầu đến chân quan sát Duẫn Chiếu Cơ cả buổi, lúc này mới hoài nghi hỏi:
- Cô không chết?
Duẫn Chiếu Cơ tươi cười mang theo nét trêu đùa, nhẹ giọng nói:
- Tôi còn trẻ như vậy, còn không có hưởng thụ được nhân sinh chính thức, tự nhiên là không chịu chết.