Thanh Quan

Chương 1090 : Suýt nữa thất thố (2)

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Tây Môn Nhạn nghi hoặc, tư tưởng của Tần Mục thật sự quá nhanh, nàng có chút không theo kịp. Tần Mục cười híp mắt gọi nàng ngồi xuống, hắn muốn giải thích cho nàng hiểu ra.



Sắc mặt Tần Mục có chút lúng túng, Tây Môn Nhạn liếc hắn, làm cho hắn ngượng ngùng nhìn sang nơi khác. Hắn vội vàng hắng giọng, sụp mí mắt, chậm rãi nói:



- Trong tư tưởng của anh, nhà xưởng khuôn đúc chỉ là một bắt đầu nho nhỏ, mặc dù phát triển nhà máy là chuyện cần thiết, nhưng trong Hoa Hạ có một tật xấu rất nặng, đó là bệnh đỏ mắt. Chỉ cần lợi nhuận của nhà máy khiến cho người khác nhìn thấy được, rất nhanh sẽ xuất hiện những nhà xưởng tương tự, đến lúc đó bọn họ chỉ cần hạ giá thấp một chút, nhất định sẽ cướp không ít sinh ý. Cho nên anh cho rằng nhà xưởng cần phát triển đầu tiên phải làm tốt xác định vị trí. Thế nào gọi là xác định vị trí kinh doanh, anh đưa cho em ví dụ. Bọn họ muốn mở nhà xưởng có thể, nhưng thầy thợ của họ đều do nhà máy chúng ta đào tạo đi ra. Bọn họ muốn bàn sinh ý cũng được, nhưng sinh ý đều do chúng ta giới thiệu tới.



Tây Môn Nhạn dằn nén xấu hổ, nhận chân lắng nghe. Nàng cũng thật thông minh, tiếp lời nói:



- Ý của anh là dùng nhà xưởng khuôn đúc làm ván cầu, diễn biến thành căn cứ huấn luyện?



Tần Mục vỗ tay, tán dương:



- Cùng người thông minh nói chuyện thật đơn giản. Mục đích của chúng ta, không chỉ hấp dẫn thanh niên đợi việc trong quốc nội, cho dù là quốc tế cũng có chỗ cho chúng ta. Đương nhiên, đây không phải chuyện một năm hai năm, cũng không phải ba năm năm thì có thể hoàn thành, nhưng xác lập mục tiêu chúng ta liền có thể phấn đấu.



- Em nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến này không?




Mấy thương nhân kia đều không ngớt lời đáp ứng, bắt đầu tỏ ý tứ, một nhóm bao lì xì đỏ thẫm nhét vào tay Hồ Bân. Hồ Bân nhận lấy không chút kiêng nể, sau đó cầm hai bao lì xì ném trở về, mắng:



- Chỉ mấy trăm đồng, các ông không biết xấu hổ bãi trước mặt tôi sao? Cút ra ngoài nhanh lên, sau này đừng bước vào cánh cửa của tôi!



Tiểu đệ bên cạnh liền xô đẩy hai thương nhân kia đi ra ngoài, phịch một tiếng hung hăng sập cửa. Hai thương nhân nhìn nhau, một người nói:



- Nghe thử xem, thật sự là mới mẻ. Xây nhà không xây cho rắn chắc, nói chỉ cần một năm không sụp là được, lương tâm người này bị chó ăn!



Một người gật gật đầu, tràn đầy đồng cảm nói:



- Tòa lầu như vậy xây dựng lên tốt được chỗ nào, đây là công việc thất đức khiến sinh con không có hậu môn thôi!



Hai người vừa than thở vừa đi ra khỏi công trường, trước mặt đi tới hai người đàn ông mặc âu phục thật bình thường. Có lẽ đây cũng là thương nhân bán vật liệu xây dựng đi, hai người không quá để ý, tiếp tục bàn tán chuyện xảy ra vừa rồi.