Thanh Quan
Chương 1107 : Các phóng viên ý đồ không tốt (2)
Ngày đăng: 14:09 19/04/20
Câu nói đầu tiên của Tần Mục liền đem bị động chuyển thành chủ động, có phóng viên hỏi:
- Tần bí thư, ngài sẽ không mượn cơ hội này bỏ chạy đi?
Lời của hắn khiến mọi người bật cười thiện ý, Tần Mục khoát tay nói:
- Sao có thể chứ, hôm nay nếu tôi chạy, các vị tìm tôi thanh toán lộ phí tiền xe thì làm sao bây giờ, tiền lương một tháng của tôi chỉ có sáu trăm chín mươi hai đồng, thật sự không đủ khả năng đâu.
Tần Mục báo ra tiền lương của chính mình, tiếng cười của mọi người càng lớn. Hắn cũng không tiếp tục dây dưa, lấy ra di động gọi cho Phương Chấn Bang, điện thoại lại báo tắt máy. Tần Mục nghĩ nghĩ, có lẽ Phương Chấn Bang đang họp, không có nhiều thời gian, hắn cũng không khả năng đợi xong cuộc họp mới xin chỉ thị, cắn răng bỏ điện thoại vào túi, bất đắc dĩ xòe tay nói:
- Tôi còn có thời gian gọi điện thoại, lãnh đạo còn vội hơn cả tôi.
Nói xong Tần Mục kéo ghế ngồi xuống, thập phần đại khí nói:
- Có vấn đề gì mọi người có thể hỏi. Đương nhiên, có nhiều thứ không thể lộ ra, mọi người tự hiểu là tốt rồi.
Cả văn phòng khai phát được thành ủy trang bị ba chiếc xe, cộng thêm xe có từ trước, trong sân đỗ hơn hai mươi cỗ xe, nhưng xe Hồng Kỳ của Tần Mục làm cho người ta vừa nhìn thấy liền bị hấp dẫn.
Quá thấp kém! Văn phòng khai phát thậm chí có chiếc xe không lên được mặt bàn như vậy, so sánh với xe của các phóng viên càng thêm xấu hổ. Tần Mục dùng phương thức này cho mọi người chứng kiến, xe Hồng Kỳ kia còn có thể xưng là xe sao? Nhiều lắm là công cụ có bốn cái vòng. Về phần có phải là dùng công quỹ mua, hoặc do Tần Mục tự thân ra tiền túi, chiếc xe kia hoàn toàn không có chút bộ dạng hai mươi vạn.
Nếu quả thật bỏ được hai mươi vạn mua xe, sẽ không luyến tiếc mấy trăm đồng đi tu sửa xe, dù sao vào năm 98, vạn nguyên hộ còn là đối tượng làm người tán dương, càng khỏi nói tới hai mươi vạn, đây là con số làm cho người chắt lưỡi không thôi. Dùng con số phi thường hình tượng hóa đến đánh giá, khi đó một căn nhà lầu 130m2 trong Châu Nghiễm cũng chỉ cần mười vạn, hai mươi vạn sao, đủ mua hai ngôi nhà.
Tần Mục mỉm cười ngồi xuống chủ vị, cười híp mắt nói:
- Mọi người đừng nên nhìn xe kia khó xem, nhưng lại cung cấp trợ giúp thật lớn trong công tác của chúng tôi.
Hắn không trả lời thẳng vào câu hỏi của phóng viên, mà bắt đầu giảng thuật lúc Phổ Thượng vừa mới phát triển, tình huống mọi người trong cơ quan phải chờ tới lượt mình ra cửa công tác, lại giảng giải lúc đó gặp khó khăn đến thế nào, đem tâm tư các phóng viên đều hấp dẫn lên. Có vài nữ phóng viên trẻ tuổi cảm tính, nghe Tần Mục kể lại vì không đợi được xe, có hôm đi bộ tới hộ nhà dân di dời còn bị té vào chuồng heo, khóe mắt của các nàng còn có chút ướt át.
Chuồng heo? Tần Mục chỉ đem sự tích của một cán bộ trấn tại Bắc Liêu thay đổi nhân vật nói ra tại nơi này mà thôi. Vì sao hắn cho phép phóng viên tạp chí lớn vào đây, bởi vì hắn biết những phóng viên này rất ít xuống cơ sở hay đi khe núi, sở dĩ bọn họ có thể hình thành lực ảnh hưởng, là nhờ có chính phủ nâng đỡ.