Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 13 : Nụ hôn đính ước bên hồ

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Tô Tấn tựa vào bên cửa sổ, vẻ mặt ai oán nhìn ‘hồng nhan tri kỷ’ mình vất vả tìm được bị người khác bắt cóc.



Tô Vĩ cười đến cực kỳ đáng đánh đòn, lắc lắc ly rượu trong tay uống một ngụm nói: “Đừng nhìn nữa, tròng mắt có nhìn đến lăn xuống

đất thì người ta cũng không thèm quay lại liếc anh đâu!”



Tô Tấn nổi giận: “Ai cần em lo!”



Tô Vĩ cà lơ phất phơ vươn tay, cánh tay như không xương khoát lên bả

vai hắn: “Đừng tức giận mà anh hai, anh nhìn xem, trong phòng này

nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, ai ai cũng đều xinh tươi mơn mởn ah! Tuy rằng bộ dạng anh không động lòng người, nhưng chỉ cần anh

không phải là ‘đàn sắt’, bằng vào bối cảnh thân thế của anh, còn

sợ tìm không được ai sao?”



Tô Tấn cười lạnh: “Em nghĩ rằng anh và em giống nhau bụng đói ăn quàng! Chỉ có loài sinh vật năng lực kém tri thức thấp mới bị bản

năng cơ thể chi phối, em có thể biết cái gì gọi là rung động,

là tình yêu sao?”



Tô Vĩ không hề để ý lời nói chua ngoa của hắn, ác ý cười nói: “Em

thì không biết cái gì gọi là tình yêu, em chỉ biết tình yêu cần hai người, anh chỉ có một bên tình nguyện, kia không gọi là yêu, mà

gọi là không biết tự trọng!”



Tô Vĩ từ từ giơ lên ly rượu, tao nhã hé miệng uống.



Tô Tấn hừ lạnh, không chút để ý khoát tay, hung hăng hất ly rượu trong tay Tô Vĩ.



Ly thủy tinh bị va chạm, rượu vang lạnh như băng bất ngờ bị hất

ra, làm cho khuôn mặt Tô Vĩ đầy rượu vang còn chưa tính, lại còn

khiến hắn bị sặc nước mắt giàn giụa.



Tô Tấn cười đắc ý: “Em trai ngoan, đừng nói anh hai không thương em, anh đây vừa giúp em tạo ra chút ‘chuyện tốt’ (tức scandal), hãy tận hưởng thật tốt nha!”



Tô Vĩ giận không thể át, khuôn mặt đầy rượu vang chật vật đi vào toilet rửa sạch.



Thời tiết dần dần ấm lại, gió đêm cũng không còn lạnh thấu xương nữa.



Hàn Tả Tả bị Lang Hi lôi kéo, cũng không lái xe, tránh khỏi mọi người, từ cửa sau khách sạn lặng lẽ rời đi.



Cảm giác này giống như bỏ trốn, vừa kích thích vừa vui vẻ, làm cho Hàn Tả Tả nhịn không được có chút kích động.



Phía sau khách sạn đều là những hẻm nhỏ tối mịt, đi xuyên qua nó là đường phố phồn hoa tấp nập.



Hàn Tả Tả dẫn đường, không lâu sau liền tiến vào một quán ăn bình dân.



Tám, chín giờ tối, khách trong quán đã vơi bớt, Hàn Tả Tả quen

thuộc tìm được chỗ ngồi, sau đó chạy tới chạy lui kêu đồ ăn.



Trên bàn bày đầy những cái dĩa đựng đồ ăn vặt, Hàn Tả Tả cười

nói: “Đừng nhìn quán này không lớn, nhưng đồ ăn làm rất ngon, cháu và Tang Đồng thường xuyên tới đây ăn cho đỡ thèm!”



Lang Hi không nói câu nào nhấc đũa, gắp một khối bánh gần nhất nếm thử.



Hàn Tả Tả cũng gắp một khối: “Bánh tổ ong này ăn rất ngon, phải chấm thêm tương!”
Hàn Tả Tả bật cười, vui vẻ vỗ vỗ bả vai của hắn.



Lang Hi dịu dàng nói: “Luyện tập nhiều sẽ tốt.”



Tươi cười trên gương mặt Hàn Tả Tả cứng lại.



Luyện tập nhiều sẽ tốt, luyện tập nhiều sẽ tốt, luyện tập nhiều sẽ tốt... Luyện tập em gái nhà anh a!



Lang Hi trưng ra bản mặt nghiêm túc, nhanh chóng hôn lên môi của cô,

ôn nhu liếm nhẹ, đầu lưỡi khẽ đảo một vòng liền lui ra ngoài.



Hàn Tả Tả toàn thân run lên, trợn mắt nhìn: “Chú còn?”



Lang Hi nghiêm trang hỏi: “Tiến bộ sao?”



Hàn Tả Tả bi phẫn che mặt, loại chuyện thế này cần rèn luyện để thăng cấp sao!



Hàn Tả Tả buông tay, mặt không chút thay đổi nói: “Về nhà thôi.”



Lang Hi nhìn chằm chằm cô, như có chút suy nghĩ gật gật đầu, mở miệng thì thầm: “Tiến bộ rất lớn nha.”



Hàn Tả Tả dưới chân lảo đảo, thiếu chút nữa ngã vào trong hồ.



Lang Hi cùng Hàn Tả Tả tay trong tay trở lại khách sạn, tiệc rượu hẳn

là đã sớm tan cuộc, ngoài cửa xe ít đi nhiều, phóng viên cũng chỉ

còn lại lác đác vài người.



Đương nhiên có nhân viên đem xe chạy tới cửa, Lang Hi che chở Hàn Tả Tả lên xe, đánh tay lái, tránh đi đám phóng viên đang tụ tập.



Về đến nhà những người khác đều đã đi nghỉ, Hàn Uyển còn chưa ngủ, nghe tiếng động ra ngoài nhìn xem.



Lang Hi đi đậu xe, Hàn Tả Tả một mình vào nhà, cười hỏi: “Mẹ, sao mẹ còn chưa nghỉ ngơi?”



Hàn Uyển ngáp một cái: “Chuẩn bị ngủ, con đi đâu vậy, trễ như vậy mới trở về?”



Hàn Tả Tả vừa rót ly nước vừa trả lời: “Con đã tìm được việc, tháng sau đi làm trợ lý cho Tang Đồng, đúng lúc Chú Tư công tác

tại công ty giải trí, con nhờ chú ấy mang con đi tìm hiểu

trước.”



Hàn Uyển thở dài, căn dặn nói: “Đừng quá làm phiền Chú Tư con... Mẹ biết con bướng bỉnh, không muốn dựa vào Chu gia, mẹ cũng không ngăn cấm con, muốn làm gì thì làm, chính là đừng quá cậy mạnh, cảm

thấy mệt cũng đừng quá cố sức, an tâm học tập, mẹ cũng không

cần lúc nào cũng lo lắng cho con!”



Hàn Tả Tả cầm ly nước lên lầu: “Con biết rồi mẹ, con đã lớn

rồi, cũng nên tìm việc gì đó để làm, chương trình học trong

trường không nhiều, con nghĩ nên sớm bắt đầu tích lũy chút kinh nghiệm!”



Hàn Uyển còn muốn nói thêm gì nữa, Hàn Tả Tả vội vàng ngắt lời:“Mẹ, con mệt rồi, mẹ cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút đi!”



Hàn Uyển bất đắc dĩ: “Được rồi, ngủ ngon!”