Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 27 :

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


cô lúc trước sở dĩ đáp ứng Tang Đồng làm trợ lý của cô ấy, là vì nhận ra sự lợi hại của Lương Tiểu Nghệ, sợ Tang Đồng không có tâm đề phòng người, phải chịu ủy khuất.



Cho nên hiện tại, cô hoài nghi nhất, chính là Lương Tiểu Nghệ.



Nhưng ở Mia, gai mắt Tang Đồng không chỉ có một người, không có chứng cứ chắc chắn, Hàn Tả Tả thật đúng là không thể hành động thiếu suy nghĩ.



Lương Tiểu Nghệ tới trễ, lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại cửa chính, lại dọc theo tường di chuyển tới cửa hông.



Hàn Tả Tả híp mắt, quyết định thật nhanh theo sau.



Lương Tiểu Nghệ đi rất nhanh, Hàn Tả Tả không thể không nhanh chân theo sát phía sau, vừa mới qua một góc rẽ, trong bóng tối một cánh tay vươn ra, che miệng của cô đem cô kéo vào trong lòng.



Hàn Tả Tả phản xạ có điều kiện giãy dụa, lại đột nhiên ngửi thấy hương vị quen thuộc, lập tức trầm tĩnh lại.



"Chú Tư?"



Lang Hi đem cửa phòng đóng lại, ấn công tắc bật đèn, phòng trong lập tức sáng hẳn lên.



Hàn Tả Tả cau mày: "Sao anh ở chỗ này?"



Lang Hi dựng thẳng ngón trỏ, đặt trên môi cô ý bảo im lặng, sau đó kéo cô đi vào trong phòng.



Chỗ này thiết kế thực quỷ dị.



Bên trong ghế lô lại có cửa nhỏ, trực tiếp xuyên thẳng ra một hành lang khác.



Hàn Tả Tả liếc mắt xem thường đi theo phía sau Lang Hi, sau khi quẹo trái quẹo phải mấy bận lại có thể vòng đến trước cả Lương Tiểu Nghệ, trốn vào trong căn phòng bên cạnh.



Trong phòng một mảnh tối om, thông qua cửa sổ nhỏ trên cửa lại có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống diễn ra trên hành lang.
Đơn giản là do sự ảnh hưởng của Lạc Hưởng Ngôn, ban tổ chức cũng phải dựa vào một cái hắt hơi của hắn.



Đứng dưới đại thụ luôn được hưởng bóng râm che mát, nếu có thể vững chắc dựa vào cây đại thụ, địa vị của Tang Đồng sẽ không ai có thể dễ dàng dao động!



Sau buổi lễ trao giải, Hàn Tả Tả đương nhiên muốn một tấc cũng không rời bên người Tang Đồng, để tránh việc cô ấy bị người ta chuốc rượu.



Lại không nghĩ rằng sẽ chạm mặt Lạc Hưởng Ngôn.



Hàn Tả Tả cười lạnh nhìn Lương Tiểu Nghệ lén chụp ảnh Tang Đồng cùng Lạc Hưởng Ngôn mờ ám bên nhau, trên mặt mang theo trào phúng nói không nên lời.



Hàn Tả Tả thản nhiên đợi bọn họ rời đi, mới đi tìm Lạc Hưởng Ngôn.



Cùng là người thông minh nói chuyện thật đơn giản.



Mặc dù Lạc Hưởng Ngôn giọng điệu bông đùa, Hàn Tả Tả cũng có thể thực nhẹ nhàng đáp trả lại, dễ dàng có được ấn tượng gặp gỡ ban đầu như mong đợi.



Tang Đồng đã bưng rượu chạy lại ăn mừng với Lương Tiểu Nghệ.



Hàn Tả Tả phát cáu, cậu ấy thật không có mắt mới có thể đi ăn mừng với kẻ địch thế kia!



Có điều ngược lại bớt đi không ít việc, Hàn Tả Tả lập tức lòng bàn chân giống như được bôi dầu, chạy chậm đến chỗ Lang Hi đã sớm đậu xe chờ ở cửa sau.



Lang Hi giúp cô gài dây an toàn, cánh mũi khẽ nhúc nhích hít vào, hỏi: "Uống rượu?"



Hàn Tả Tả gật đầu, cả đêm mệt đòi mạng, từ từ nhắm hai mắt tựa lưng vào ghế ngồi nói: "Uống một chút."



Lang Hi trong mắt ánh lên thần sắc khó hiểu, vui vẻ đạp chân ga, phóng xe chạy thẳng về hướng nhà anh.