Thanh Sắc Cấm Dụ
Chương 58 :
Ngày đăng: 17:59 19/04/20
Chử Tự Thần tính tình xúc động lại kiêu ngạo phản nghịch, nhưng bộ dạng khá xinh đẹp, thiếu niên trẻ tuổi với khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn mang theo vài phần hồn nhiên bướng bỉnh,lúc không xù lông thì nụ cười ấm áp như gió xuân, hương vị ngây ngô làm cho đáy lòng người ta sinh ra thiện cảm, mà bộ dáng khi xù lông giơ chân, cũng là một nét riêng biệt của tuổi trẻ tô vẻ thêm phần đáng yêu chân chất của cậu ta, khiến người khác dễ dàng khoan dung khuyết điểm ngây thơ khả ái của cậu.
một người mới như vậy, lại ở tại thời điểm bộ phim nhạc kịch được người người chú ý xuất hiện, liền thu hút tầm mắt rất nhiều người, chỉ cần thêm một chút lửa nữa thôi, danh tiếng sẽ rất nhanh bùng cháy dữ dội nổi như cồn.
Thành danh, bất quá chỉ là chuyện trong một cái chớp mắt mà thôi.
Chử Tự Thần vẫn còn manh tính cách ngông nghênh của tuổi trẻ, khó tránh khỏi đối với thành công của mình có chút đắc chí.
Chỉ có Hàn Tả Tả, đối với thiếu niên chọc người trìu mến vẫn ý chí sắt đá như cũ, không nể mặt mũi không chút nào lưu tình, hắt cho cu cậu một gáo nước lạnh, làm cho chút kiêu ngạo mới nhú của cậu ta tan thành mây khói.
Hàn Tả Tả mắt lạnh giáo huấn cậu ta: "Cậu nếu như "hùng tâm tráng chí" nhiều như vậy, tôi sẽ sớm quăng cậu cho người khác! Miễn cho bị cậu lôi kéo cùng nhau đói chết!"
Chương trình học của năm thứ ba đã kết thúc, Hàn Tả Tả không tham gia thực tập trong trường, mà lấy công việc ở Mia thay thế.
Vì thế, Hàn Tả Tả chính thức trở thành nhân viên chính thức của Mia, người đại diện thu vào trừ bỏ tiền lương cố định mỗi tháng, còn dựa theo thành tích mà được thưởng thêm hoa hồng.
Chử Tự Thần trong khoảng thời gian này bị cô ép buộc, lá gan sớm đã teo lại, giận mà không dám nói gì trừng mắt nhìn cô.
Hàn Tả Tả cười lạnh một tiếng, mới không để ý tới bất mãn trong lòng cậu ta, tiện tay quăng cho cậu ta ba cái kịch bản: "Đêm nay trở về xem cho tốt, rồi chọn một cái trong số đó!"
Chử Tự Thần không nghĩ tới nhanh như vậy có thể tham dự đóng phim, lập tức vui vẻ ra mặt, làm việc chung mấy ngày qua cậu ta cũng hiểu được tính tình của Hàn Tả Tả, biết cô tuy nói năng chua ngoa nhưng lòng như đậu hủ, hơn nữa đi theo cô xác thực học được rất nhiều thứ, bị châm chọc khiêu khích vài câu cũng không để trong lòng.
Vui vẻ cầm lấy kịch bản, Chử Tự Thần cười hỏi: "cô ưng ý cái nào?"
Hàn Tả Tả một bên xem lịch trình hoạt động một bên không kiên nhẫn xua đuổi cậu ta: "Cậu quan tâm tôi ưng cái nào làm gì! Cậu hãy tự mình chọn trước đi, đừng chuyện gì cũng đều ỷ vào tôi!"
Chử Tự Thần thức cả đêm đọc qua một lần ba kịch bản, cân nhắc nửa ngày, hôm sau tràn đầy tự tin đi tìm Hàn Tả Tả nói: "Tôi xem xong rồi, ‘Con đường ánh sáng’ không tệ, câu chuyện nói về chàng thanh niên cố gắng phấn đấu đi lên trong giới âm nhạc, cốt truyện có rất nhiều đất nhiều, không những kéo dài được vai trò của tôi trong bộ phim, đồng thời nó cũng là phim thần tượng đang được yêu thích hiện nay, tình yêu trong câu chuyện là mối tình đầu, khẳng định sẽ có rất nhiều người quan tâm!"
Hàn Tả Tả cười gật gật đầu: "không tồi, cậu phân tích rất đúng."
Trong lòng Chử Tự Thần lập tức lộp bộp một trận, kinh nghiệm sống không bằng chết những ngày qua nói cho hắn biết, lúc Hàn Tả Tả mỉm cười khen ngợi hắn, phía sau nhất định còn một vế "Nhưng là".
Từ nay về sau, cô đều hãm sâu trong bóng đêm vô vọng này, đau khổ giãy dụa, mặc dù đau đến ruột gan đứt từng khúc, cũng không có biện pháp xóa nhòa đi nó.
Cuối cùng, nỗi đau đớn khôn cùng ấy biến thành sức mạnh to lớn nhất, không ngừng thúc đẩy cô hướng về vị trí đỉnh cao mà cô từng tha thiết ước mơ.
Đứng trên cao nhìn xuống xác thực có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh, nhưng dù có xinh đẹp đến đâu, bởi vì thiếu đi một người cùng nhau chia sẻ, chỗ cao ấy cũng sẽ biến thành nơi cô tịch giá lạnh mà thôi.
sự từng trải cũng tăng dần theo tuổi tác, đối với một vấn đề góc dộ nhìn nhận tự nhiên cũng sẽ thay đổi, huống chi Hàn Tả Tả là người thông minh như vậy, chỉ cần suy nghĩ lại cẩn thận một chút, sẽ liền rõ ràng tất cả, Lang Hi là người tùy hứng kiêu ngạo duy ngã độc tôn như thế, làm sao có thể ủy khuất bản thân, thỏa mãn tâm lý trả thù vặn vẹo của người mẹ không làm tròn trách nhiệm kia chứ!
Huống chi, sự quan tâm cẩn thận tỉ mỉ kia, nỗi sợ hãi không yên nếu mất đi kia, cùng với tính cách ngang tàn bá đạo đó... Nếu không phải anh thật sự động tâm, nếu không phải anh đối với cô một mảnh chân tình, làm sao cô có thể trầm luân trong đó không thể tự kềm chế?
Lúc trước đột nhiên nghe được những lời đó, tuy rằng khiến lòng cô đau ê ẩm, nhưng cẩn thận ngẫm lại, không hẳn không có ẩn tình.
Hàn Tả Tả rối rắm trăn trở, đối diện với nỗi canh cánh trong lòng.
cô không tin Lang Hi từ đầu tới cuối đều lừa dối cô, nhưng cũng sợ đó chẳng qua là cô tự mình đa tình.
Thời điểm công thành danh toại, cũng không có thỏa mãn như cô tưởng tượng, nỗi lòng trống rỗng hư không càng thêm rõ ràng.
Vài năm gần đây, cô trải qua vô số khốn cảnh, từ lúc Tang Đồng lần lượt bị hãm hại cuối cùng bất đắc dĩ rút lui khỏi làng giải trí, từ lúc cô bị Mia ‘qua sông đoạn cầu’ để người khác cướp đi vị trí, từ lúc Chử Tự Thần bị người ám hại xuống dốc không phanh... Đều là một mình cô đau khổ chống đỡ rồi gắng gượng đứng lên!
Gian nan trên mỗi bước đường, Hàn Tả Tả cắn răng chịu đựng, đồng thời, lại dâng lên nỗi hận với người đã vô tâm biến mất kia.
anh nói sẽ không buông tay, nhưng lâu như vậy, một chút tin tức về anh cũng không có!
Ai cũng sẽ không nghĩ đến, một nữ vương khôn khéo lạnh lùng trong giới giải trí, cũng sẽ bởi vì tương tư, thống khổ mà thao thức cả đêm không thể chợp mắt.
Nửa đêm trong giấc mộng, Hàn Tả Tả trằn trọc miên man trong màn đêm, tùy ý để tưởng niệm giày vò, từng chút một cắn xé nỗi lòng tịch mịch của cô.
Hàn Tả Tả bi ai cảm thấy tuổi thanh xuân của mình, dường như luôn quanh quẩn trong những giấc mộng hoang đường hàng đêm.
Nhưng càng hoang đường là, cô cư nhiên không chịu tỉnh lại, cố chấp canh giữ ở trong mộng, lừa mình dối người tìm kiếm một chút an ủi nhỏ nhoi...