Thanh Ti

Chương 11 :

Ngày đăng: 21:55 21/04/20


Vũ Văn Tú sáp lại gần Thanh Ti, sờ sờ tóc cậu, trong tiếng tán thưởng lại mang vài phần tiếc nuối.



“Người đáng yêu thế này sao lại không nói chuyện được? … A, Thanh Ti, cậu đừng nghi ngờ tôi nha, tôi không có ý châm chọc cậu đâu, tôi chỉ thấy tiếc …”



Nhìn biểu tình đầy nuối tiếc của Vũ Văn Tú, Thanh Ti có chút giật mình, sự thành thật ẩn chứa trong đôi mắt kia làm Thanh đối với cô gái này Ti sinh ra một loại cảm giác thân thiết tự nhiên.



Kiều Diễm từ trong cặp lấy ra một chiếc máy tính xách tay siêu mỏng, đem tới đặt trước mặt Thanh Ti.



“Thanh Ti, tôi đã liên lạc với bác sỹ rồi, hôm nào sẽ mang cậu đi điều trị, cậu ở nhà nếu thấy chán thì có thể học xài máy tính, dù sao dùng để đánh chữ cũng nhanh hơn tự viết nhiều, hơn nữa cậu có thể lên mạng học hỏi rất nhiều thứ, cái máy tính này cho cậu xem như quà gặp mặt.”



Đây là một cái hộp vuông giống như cái Vũ Văn Tuần vẫn thường sử dụng, tuy rằng Thanh Ti không rõ thứ này thực ra là dùng để là gì, nhưng cũng hiểu nó rất đáng giá, cậu vội vàng xua tay.



Thím Lương ở một bên giải thích: “Không có sự đồng ý của A Tuần, Thanh Ti nó không dám nhận đồ người khác cho đâu”



Vũ Văn Tranh cười nói: “Máy tính này là lấy danh nghĩa của ba người bọn cháu đưa cho Thanh Ti, cậu ấy là em họ của bọn cháu, chẳng lẽ anh họ tặng quà cho em mà anh hai cũng phản đối sao?”



Vũ Văn Tú cũng thêm một câu.



“Đúng vậy, anh hai không phải độc tài, thím Lương, thím không phải muốn đi siêu thị mua đồ ăn sao? Đi chậm sẽ không còn đồ tươi đâu, bọn cháu muốn tán gẫu với Thanh Ti một chút, thím yên tâm đi, có bọn cháu ở đây, nhất định sẽ coi chừng Thanh Ti cẩn thận.”



Chính là tại vì mấy đứa ở đây nên thím mới lo lắng nè.


Vũ Văn Tuần nghĩ một đằng nói một nẻo, có trời mới biết hắn có bao nhiêu không muốn để Thanh Ti ra ngoài với tên công tử phong lưu phóng đãng Kiều Diễm kia, chính là hắn cũng biết ra ngoài mở rộng tầm mắt một chút, đối với Thanh Ti thế nhưng lại có lợi, cho nên hắn cũng chỉ biết khắc chế một chút tâm tư của bản thân thôi.



Nhìn thấy nhãn tình Thanh Ti sáng lên, Vũ Văn Tuần cũng nhịn không được nở nụ cười, quả nhiên vẫn chỉ là trẻ con, không biết cách che giấu cảm xúc của mình.



“Còn nữa, máy tính để tôi chỉ cậu, buổi tối đến phòng làm việc của tôi.”



Vũ Văn Tuần thực hận không thể đem toàn bộ kiến thức của mình đều dạy hết cho Thanh Ti, bởi vì khi nhìn thấy những người kia lúc dạy Thanh Ti dựa sát vào người cậu, hắn toàn thân từ đầu đến chân đều thấy khó chịu.



Thanh Ti như con gà con mổ thóc mà gật gật gật, cung chủ đúng là bác học đa tài, nếu có thể được người chỉ dẫn một chút thôi cũng có thể học được không ít, tuy rằng muốn học với người thì phải dùng hết tinh lực, không giống như khi học cùng Kiều Diễm hay A Tranh.



Sau một lúc lâu, Vũ Văn Tuần vì mấy câu nói xuất phát từ sự ghen tuông nhất thời ban nãy mà hối hận vạn phần, hắn đã quên, nhận thức của Thanh Ti đối với cuộc sống này chẳng nhiều hơn một đứa con nít là bao, muốn dạy một người như vậy dùng máy tính, thực chẳng khác gì dạy gà nhà bay lượn, tuy rằng gà có cánh, nhưng có cánh cũng không nhất thiết là có thể bay a.



Thế là đêm đó Vũ Văn Tuần phí hết thời gian làm việc quí giá chỉ để dạy Thanh Ti viết chữ, nhìn đến Thanh Ti ghi khắp mặt giấy không phải là chữ mà là đống trứng gà trứng vịt gì đó, hắn có một loại xúc động như đang gặp vấn đề nan giải, bất quá Thanh Ti vẫn nghiêm túc cố gắng học viết chữ, hơn nữa khi đó cũng không còn sợ hãi mỗi khi nhìn hắn, ánh sáng trong đôi con ngươi đen bóng ướt át mà nhu thuận kia khiến toàn bộ uể oải của Vũ Văn Tuần lập tức tan thành mây khói.



“Viết rất khá, cố gắng thêm chút nữa thì rất nhanh cậu sẽ học được thôi.”



Đêm nay tôi có thể ở phòng ngủ chơi cái này không?



Nhìn câu Thanh Ti viết cho hắn, Vũ Văn Tuần nói: “Đương nhiên có thể, máy tính là của cậu, cậu có thể dùng nó lên mạng, sẽ biết được nhiều tin tức.”



Trong nhà có cài mạng vô tuyến, máy tính ở đâu cũng có thể tùy ý bắt internet, tuy rằng Vũ Văn Tuần vẫn thực nghi ngờ tiểu bảo bối luôn tràn ngập tò mò đối với những thứ mới mẻ này rốt cuộc có chân chính hiểu được công dụng của máy tính hay chưa.