Thanh Ti
Chương 18 :
Ngày đăng: 21:55 21/04/20
Trong phòng bếp ngoại trừ mảnh vỡ của tách trà trên mặt sàn thì không còn gì bất thường, Vũ Văn Tuần thấy cửa sổ cũng lành lặn không sứt mẻ gì, không khỏi nghi hoặc quay đầu lại nhìn Thanh Ti, người đằng sau lập tức đưa tay chỉ một góc trong chạn chứa thức ăn.
[Chỗ đó chỗ đó chỗ đó!]
Đôi môi nho nhỏ của Thanh Ti không ngừng nói, Vũ Văn Tuần dường như nghĩ tới cái gì đó, hắn chậm rãi đi đến, liền thấy được thủ phạm đã làm cho Thanh Ti thất kinh hồn vía.
Là một con gián so với cây đậu cô ve còn chẳng lớn hơn được bao nhiêu!
Vũ Văn Tuần cười ha hả, mà Thanh Ti sau khi nhìn thấy thì ngay lập tức vèo một phát lủi ra khỏi nhà bếp, Vũ Văn Tuần chỉ hơi hoa mắt liền không còn thấy bóng dáng cậu đâu nữa, hắn cơ hồ có thể tưởng tượng ra nếu Thanh Ti mà mở miệng nói được thì hẳn sẽ cùng với mớ động tác khi nãy làm ra một trận kinh thiên động địa.
May là trong nhà có bình xịt để đối phó với tiểu tử này, Vũ Văn Tuần sau khi phun thuốc đến mức khiến bé gián đáng thương kia chết khiếp thì lấy báo hốt lên bỏ vào bồn cầu xả nước, lại dọn dẹp mảnh vỡ của tách trà, đến khi hắn trở lại phòng khách thì phát hiện Thanh Ti đang rúc vào một góc của sô pha, vẫn là bộ dáng kinh hồn táng đảm.
“Đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, ngày mai tôi sẽ kêu người đến nhà làm vệ sinh một chút, cam đoan sau này sẽ không phát sinh loại chuyện này nữa.”
Được Vũ Văn Tuần an ủi, Thanh Ti ngượng ngùng cười cười, cái này chỉ sợ là nhược điểm chí mạng của cậu, cậu rất sợ gián a.
Vừa rồi vào nhà bếp pha trà, trong nháy mắt nhìn thấy con gián kia, chén trà của cậu lập tức bay thẳng lên trời, sau đó vừa chạy vừa nhảy mà vọt ra ngoài phòng khách, một người nam nhân cư nhiên lại đi sợ con gián, ngay cả cậu cũng thấy được ngớ ngẩn, may là Vũ Văn Tuần không có cười cậu.
Vũ Văn Tuần bước tới cầm lấy tay của Thanh Ti.
*thần ngữ: ngôn ngữ nói chuyện qua chuyển động của môi
*ngự phòng thuật: kỹ thuật trong chuyện giường chiếu
Vũ Văn Tuần thật cẩn thận đem dục vọng dò xét đi vào, nơi đó so với trong tưởng tượng đi vào dễ dàng hơn nhiều, một khi tiến vào hắn liền cảm thấy thứ cứng rắn của mình bị một nơi ấm áp bao lấy, nơi đó nóng ấm mà mềm mại, thậm chí còn có thể căng ra giữ chặt lấy dục vọng của mình.
“ A …”
Vũ Văn Tuần phát ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn, đây là loại cảm giác hắn chưa từng có, ngay cả khi hắn chưa vận động thì đã có mong muốn được phát tiết, hắn vội giữ lấy đùi trong của Thanh Ti, bắt đầu dùng chút lực trừu sáp, trong vách tường như lửa nóng của đối phương dường như muốn bao lấy phân thân của hắn, cũng nhiệt tình mà chặt chẽ hấp giữ, làm cho hắn sau khi đâm vào liền không còn muốn rời ra.
Toàn thân của tiểu bảo bối thật mềm, ngay cả nơi đó cũng vậy, nụ hoa nho nhỏ kia giống như có khả năng giãn ra đến vô tận, thành thạo mà nhận sự xỏ xuyên của hắn, làm cho Vũ Văn Tuần tuy giờ phút này liệt hỏa đốt người vẫn tận lực kìm giữ không để động tác quá mức kịch liệt, hắn sợ chỉ cần không cẩn thận một chút thôi liền có thể làm bị thương người dưới thân.
Cảm giác được sự ẩn nhẫn của Vũ Văn Tuần, Thanh Ti trong lòng có chút lo lắng, kì thật với ngự phòng thuật của cậu, bất quá trong một khắc đã đủ để khiến Vũ Văn Tuần xuất ra, lại không biết vì sao mà đêm nay cái gì cậu cũng chưa làm, chính là chỉ ôm lấy Vũ Văn Tuần nhận từng đợt va chạm của đối phương, mỗi lần đều thật sâu khiêu khích khơi dậy tình cảm của cậu, tay cậu xoa sau lưng của Vũ Văn Tuần, nơi đó đã ướt đẫm một tầng mồ hôi, nhìn lại khuôn mặt đang chăm chú ngắm nhìn mình, Thanh Ti phát hiện trong đôi con ngươi đen tuyền thâm thúy kia lóe lên một tia yêu thương cùng trìu mến.
Thanh Ti vươn tay nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán Vũ Văn Tuần, rồi lại ôm lấy cổ hắn, ngẩng đầu đem nụ hôn dâng lên đôi môi khẽ nhếch của hắn, say sưa liếm mút bờ môi ấy.
Có lẽ do đã lâu không làm tình nên cậu mới bức thiết như thế mà tác cầu đòi hỏi yêu thương của Vũ Văn Tuần, loại cảm giác này không xấu, thậm chí so với trong tưởng tưởng còn tốt hơn, cậu thích Vũ Văn Tuần đối với cậu dịu dàng như vậy, kì thật nếu có thể, cậu hi vọng người kia trừa sáp mau thêm chút nữa, mãnh liệt thêm chút nữa, để cho hắn có thể phóng xuất ra hết tình dục đã nhẫn nhịn thật lâu.