Thanh Ti
Chương 20 :
Ngày đăng: 21:55 21/04/20
“Thanh Ti, cẩn thận!”
Thiết quyền của Kiều Diễm theo tiếng thét đó mà bay đến, Thanh Ti vội đề khí nhảy lên, nghiêng người lẩn tránh rồi mới ra tay chế trụ thế công của đối phương, mặc dù vừa rồi Kiều Diễm có giảng giải qua với cậu về qui tắc giao đấu của karate, nhưng lên đến võ đài rồi thì còn ai nhớ rõ mấy thứ này chứ, Thanh Ti vừa ra tay liền dùng đến chiêu thức Vũ Văn Tuấn từng dạy cậu, ngay lập tức phản thủ khóa trụ cổ tay của Kiều Diễm, vốn định ném hắn ra, nghĩ đi nghĩ lại cũng nên giữ cho hắn một phần mặt mũi, do dự trong chốc lát liền đem cơ hội tốt này vứt đi.
Kiều Diễm xuất thân nhà võ, nhìn tư thế của Thanh Ti hắn sao lại không hiểu? Ban đầu còn có chút cố kị, xuống tay vẫn lưu lại vài phần đường sống, đến cuối cùng trở thành toàn lực phản kích, đánh nhau kịch liệt mấy chiêu, Kiều Diễm bắt đầu chịu không nổi, hắn hét lớn một tiếng, rời khỏi sân đấu, lau lau mồ hôi trên trán, cúi đầu nhận thua.
Xem ra bản thân lúc mới quen Thanh Ti bị cậu ném bay ra ngoài không phải là ngẫu nhiên, hắn căn bản không phải đối thủ của Thanh Ti, một trận đấu xong, hắn ngay cả chiêu thức cùng quyền cước của đối phương cũng không có thấy rõ. Những chiêu thức đó hoàn toàn không có khí thế hung mãnh ngoan liệt của karate, ngược lại giơ tay nhấc chân đều bay bổng hư ảo như thiên tiên, làm Kiều Diễm vừa kinh ngạc lại không khỏi tán thưởng.
“Thanh Ti, không nghĩ em lại là cao thủ a, đây là môn võ gì vậy?”
Là môn võ gì?
Vũ Văn Tuấn lúc trước chỉ dạy cho cậu cách vận một ít nội công, còn có chút quyền cước đơn giản, đến nỗi tên Vũ Văn Tuấn cũng không thèm nói, Thanh Ti tự nhiên cũng không hỏi, cho nên cậu nhún nhún vai, ý bảo chính mình cũng không biết, đây là động tác cậu mới học được từ trong TV, cảm thấy sử dụng rất tiện, nên học xong liền dùng.
Cũng may Kiều Diễm không có hỏi nhiều, tập võ xong ra một người mồ hôi, hắn mang Thanh Ti xuống ôn tuyền ngầm dưới tòa nhà để tẩy trừ, ôn tuyền này lấy nước suối từ dưới lòng đất dẫn lên, Kiều Diễm mỗi lần tập võ xong thường sẽ đến ngâm mình trong ôn tuyền thư giãn, hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ, đáng tiếc Thanh Ti sống chết cũng không chịu tắm chung với hắn, may là câu lạc bộ có quan tâm đến vấn đề riêng tư cá nhân, cố tình thiết kế một bể nhỏ cho một người dùng, thế là hai người cách nhau bởi một tấm thủy tinh mờ mà tự hưởng dụng ôn tuyền.
“Thanh Ti, hay là em đến công ty săn tin của anh làm việc đi, anh cho em tiền lương gấp đôi lương ban đầu, được không? Đồng ý thì gõ một cái, không đồng ý gõ hai cái.”
Kiều Diễm nằm trong ôn tuyền, lớn tiếng hỏi Thanh Ti đang ở bên kia tấm vách.
Thanh Ti lúc này nửa người tựa vào một bên của tảng đá, nhàn nhã thư thái dùng chân vỗ nhẹ mặt nước trong xanh nhàn nhạt, nghe Kiều Diễm hỏi liền gõ hai cái vào tấm thủy tinh.
“Ý của em là A Tuần sẽ không đồng ý sao?”
Thanh Ti trong lòng có chút không yên, liền đem gấu bông trắng ôm càng chặt, nhìn ra cậu đang bất an, Kiều Diễm cười nói: “Không có việc gì đâu, có anh ở đây.”
Kiều Diễm rất nhanh chạy xe về đến nhà Vũ Văn Tuần, nhìn đến trong phòng một mảnh hắc ám, hắn cười ha hả.
“Em xem, anh đã nói không có việc gì mà, A Tuần còn chưa trở về a.”
Hắn xuống xe mở cửa cho Thanh Ti, đợi cậu vừa bước xuống xe, đột nhiên cúi người tiến lên hôn thật mạnh vào một bên trán của cậu.
“Thanh Ti, cái này không tính là mạo phạm, mà là hôn tạm biệt a, ngủ ngon.”
Không đợi Thanh Ti phục hồi tinh thần, Kiều Diễm đã phi thân chui vào trong xe, hướng cậu khoát tay.
“Mau trở vào đi, ôm gấu bông mà làm mộng đẹp, sau này anh lại đến tìm em.”
Lại bị hôn trộm.
Thanh Ti đối với mấy hành động vụn vặt này của Kiều Diễm thực bất đắc dĩ, cậu lấy tay quệt qua trán, dùng sức lau hai cái, nhìn theo chiếc xe đã chạy xa của Kiều Diễm, lúc này mới xoay người đi về phòng.
Cậu dùng chìa khóa từ Vũ Văn Tuần đưa cho để mở cửa phòng, mới vừa đi vào, chỉ thấy trước mặt sáng choang, trong chớp mắt toàn bộ đèn trong phòng được bật lên, Vũ Văn Tuần đang đứng ở đầu cầu thang lầu hai, lạnh lùng nhìn cậu.
“Hừ, hôm nay đi chơi thực vui phải không? Vui đến mức ngay cả nhà cũng không thèm về.”