Thanh Ti

Chương 24 :

Ngày đăng: 21:55 21/04/20


Vũ Văn Tranh theo đó liền nói: “Anh hai, trước hết khoan hãy tức giận, chính mình tĩnh tâm thử nghĩ lại xem, trong số người mẫu chúng ta mời về đâu có ai có thể mặc ra được cảm giác giống Thanh Ti đây? Thậm chí em dám cam đoan, Thanh Ti nếu mặc quần áo này vào, chắc chắn so với Lâm Tuyết Huệ còn tốt hơn.”



Việc này Vũ Văn Tuần trong lòng đương nhiên hiểu rõ, chỉ là….



Vũ Văn Tú tiến đến kéo tay Thanh Ti, cười nói: “Thanh Ti, cậu nhất định muốn đứng trên sân khấu chữ T đúng không? Mặc quần áo thật hoa lệ, đem dáng vẻ đẹp nhất của mình bày ra trước mặt mọi người, khiến cho ánh mắt của ngàn vạn người đều chỉ chăm chú nhìn trên người cậu, loại cảm giác này nhất định rất tuyệt vời…”



Không rõ cái mọi người gọi sân khấu chữ T là gì, nhưng Thanh Ti có thể dựa trên trên biểu tình cùng lời nói của bọn họ nhìn ra, hẳn là Vũ Văn Tuần đang gặp phải chuyện phiền toái, người phải lên sân khấu kia tạm thời không thể xuất hiện, mà hắn cũng không nguyện ý để cậu thay thế tham gia….



Đám người Vũ Văn Tranh tựa hồ trước đã giao ước rằng sẽ đem phương án nói ra, sau đó cho Vũ Văn Tuần một không gian để xem xét, nên ngay khi Vũ Văn Tuần còn đang trầm tư, ba người không hẹn mà cùng li khai, Vũ Văn Tranh lúc gần đi còn đối hắn nói: “Đừng nghĩ quá lâu, chúng ta không còn nhiều thời gian để chờ đợi đâu.”



Sau khi mọi người rời đi, Vũ Văn Tuần liền xoay người trở về phòng, Thanh Ti một mình ngồi trên sô pha ở phòng khách suy nghĩ trong chốc lát, cậu không sợ việc phải đứng trước nhiều người, từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh này, còn cái gì mà cậu chưa thấy qua? Chính là cậu cũng không thích thú gì cái cảm giác bị xem như đồ vật bày ra cho người ta chiêm ngưỡng.



Thanh Ti hiểu rõ tính cách của Vũ Văn Tuần, cho dù là bản thân gặp phiền toái, cũng quyết không bao giờ vì vậy mà chịu thỏa hiệp, hắn nếu đã đem cậu biến thành vật tư hữu, bản thân cậu chắc chắn không cần phải lo lắng việc bị kéo ra ngoài tham gia cái hội triển lãm kia.



Chỉ là, nếu như vậy Vũ Văn Tuần sẽ gặp phiền toái đi?….



Nghĩ đến đây Thanh Ti đột nhiên có chút lo lắng, cậu do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn là đi đến trước cửa thư phòng Vũ Văn Tuần trên lầu ba, đang muốn nâng tay gõ cửa, cửa thế nhưng lại từ bên trong tự động mở ra, Vũ Văn Tuần không nghĩ tới Thanh Ti cư nhiên đứng ngay phía ngoài, không khỏi có chút sửng sốt.



“Thanh Ti, cậu biết không, tôi không phải không muốn cho cậu tham gia, chỉ là nơi chúng ta tổ chức triển lãm là một hội trường lớn có thể chứa vạn người, đừng nói đến việc trước kia cậu chưa từng trải qua trường hợp như vậy, thậm chí ngay cả người có kinh nghiệm đi diễn thường xuyên cũng sẽ phải khẩn trương, tôi không muốn cậu vì áp lực này mà phiền lòng….”


“Anh lo lắng việc không thành?”



Kì thật hơn cả việc không thành, Vũ Văn Tuần chính là lo lắng trạng thái tinh thần của Thanh Ti, bởi vì hắn phát hiện động tác của Thanh Ti ngày càng cứng ngắc câu nệ, thậm chí không bằng được mấy bước đi tự nhiên lúc đầu, trên trán cậu thấm ướt một tầng mồ hôi, đôi mi thanh tú cũng nhăn tít lại.



Thanh Ti hiện tái đích xác có chút kham không nổi, lúc ban đầu Vũ Văn Tú dạy cậu cách bước của mèo, cậu còn cảm thấy hứng thú, nhưng cậu rất nhanh phát hiện ra loại bước chân thế này không phải của người đi, nhất định phải chú ý cách di chuyển bước chân, còn phải để ý biên độ lắc lư ở nửa thân trên, trôi qua một giờ, cậu đã muốn ra đầy mồ hôi, đầu óc cũng choáng váng cả lên, không chỉ không có nửa điểm tiến bộ, ngược lại còn có chiều hướng đi xuống, hơn nữa bị mọi người dùng một ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú như thế, bước chân của cậu càng trở nên bối rối….



Vũ Văn Tuần nói hội trường có thể chứa vạn người, mà hiện tại chỉ mới có vài người, cậu đã chịu không nổi, trước kia chuyện này cậu không phải chưa từng gặp qua, nhưng cũng chưa một lần bối rối thế, Thanh Ti nghĩ nếu không phải đi những bước đi của mèo kì quái như vậy, cậu nhất định còn có thể ứng phó được…



Ôi….



Mệt nhọc lại thêm phần thất thần, một chân Thanh Ti bước lên lại vấp phải chân kia cản lại, nhắm thẳng một đường ngã về phía trước, Vũ Văn Tuần nhanh tay lẹ mắt, vội vàng tiến lên vươn tay đưa cậu ôm vào lồng ngực.



————————–



Dạo này lười lắm nhưng….



mình sẽ siêng năng hơn



ttc à, tui sẽ siêng năng hơn….