Thanh Ti

Chương 9 :

Ngày đăng: 21:55 21/04/20


“Mấy người làm gì đó?!”



Nghe Vũ Văn Tuần gầm lên, Thanh Ti vội vàng buông lỏng tay, Quách Khả Phong còn chưa kịp từ trong đau đớn vừa rồi khôi phục tinh thần thì liền bị Vũ Văn Tuần xông lên nắm áo, một quyền đánh cho gã bay ra ngoài.



Bởi vì Thanh Ti bị một nhóm người vây quanh, Vũ Văn Tuần không thấy được động tác nhỏ của cậu, còn tưởng là cậu bị Quách Khả Phong vô lễ, cho nên lập tức chặn đầu gã ra sức đánh, những người khác thấy tình cảnh này, cũng cuống quít thối lui, không ai dám ngăn lại Vũ Văn Tuần đang nộ hỏa như bạo sư, vì vậy chờ đến khi hắn thu lại quyền, Quách Khả Phong đã bị đánh mặt mũi bầm dập, không ngừng cầu xin tha thứ.



“Ngươi nghe rõ, đừng nghĩ chạm đến người của ta, nếu không đừng trách ta không khách khí!”



Phổ Thần cùng Kình Phong mặc dù chống đối đã lâu, nhưng trước giờ vẫn là đấu đá trong tối, hôm nay chứng kiến Vũ Văn Tuần nổi giận như thế, mọi người ở đây trong lòng đều hiểu rõ, thiếu niên nhu nhược này tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là bạn giường của Vũ Văn Tuần, bọn họ đã chạm vào điều cấm kị của người này.



“Không dám, không dám….”



“Xin lỗi!”



“Xin lỗi, thực xin lỗi…”



“Ngươi xin lỗi ta làm gì? Xin lỗi cậu ấy!”, Vũ Văn Tuần đem Quách Khả Phong đưa đến trước mặt Thanh Ti, quát.



“Xin lỗi xin lỗi, tôi là kẻ vô liêm sỉ.”



Thấy Quách Khả Phong cầu xin không ngớt, Thanh Ti cuống quít khoát tay, tỏ vẻ bản thân không hề so đo, Vũ Văn Tuần lúc này mới buông gã ra, bạn bè gã lập tức ôm lấy tên xui xẻo này, chạy bán sống bán chết.



Thanh Ti ngơ ngác đứng tại chỗ, hồi lâu vẫn không khôi phục lại tinh thần.



Võ công trước kia của Cung chủ không giống như vậy, tại sao hắn không dùng nội lực? Chẳng lẽ hắn tẩu hỏa nhập ma, không chỉ mất trí nhớ mà nội lực cùng hoàn toàn mất đi….



Thấy Thanh Ti sững sờ, Vũ Văn Tuần chỉ nghĩ là cậu sợ hãi, hắn áy náy nói, “Xin lỗi, tôi không nên lưu lại một mình cậu ở nơi này…”



Mới vừa rồi chứng kiến một đám người Quách Khả Phong vây quanh Thanh Ti, trái tim hắn liền nhảy liên như muốn bay ra ngoài, may mắn đúng lúc hắn kịp quay về, nếu không mấy tên cặn bã kia nhất định sẽ làm nhục đứa nhỏ nhát gan nhu nhược này.




Vũ Văn Tuần có chút xấu hổ.



“Nói bậy bạ gì đó? Cậu ấy là em họ ở xa của tớ, tên là Phó Thanh Ti, Thanh Ti da mặt mỏng, ít ở trước mặt cậu ấy nói đùa đi!”



Em họ ở xa?



Mấy lời này dùng để gạt quỷ đi, vài ngày trước kêu hắn tra hình một người còn không phải chính là thiếu niên xinh đẹp tựa bảo vật này sao?



Kiều Diễm nhãn châu thiểm động, lập tức tươi cười nhảy đến trước mặt Thanh Ti, từ trong ví tiền móc ra cặp danh thiếp, lấy ra một tấm in thiếp vàng hai tay trình lên.



“Phó Thanh Ti phải không? Tôi sau này gọi em là Thanh Ti nha, tôi tên Kiều Diễm, vốn là chủ của công ty săn tin, anh tuấn tiêu sái, trời sinh tính tình thiện lương, có chút tài sản, bây giờ còn đang trong tình trạng độc thân tìm người nâng khăn sửa túi, Thanh Ti, xin em hãy cho tôi một chỗ trong danh sách ứng cử viên làm người yêu của em, tôi cam đoan, tương lại em nhất định sẽ không hối hận vì bản thân đã đưa ra một quyết định anh minh như vậy.”



Một phen trường thiên đại luận giới thiệu về mình làm cho Thanh Ti có chút lờ mờ không hiểu, cậu nhìn về phía Vũ Văn Tuần.



Săn tin?



“Chính là công việc giúp Đông gia tìm con chó, giúp Tây gia bắt con gà.”



Cung chủ sau khi mất trí nhớ, cư nhiên biết nói đùa.



Thanh Ti nhoẻn miệng cười, sau khi nhận được ánh mắt cho phép của người kia, cậu mới tiếp nhận danh thiếp, dùng môi thì thầm, tôi là nam nhân.



Lại còn là một nam nhân đã có chủ, mặc dù không rõ vì sao Vũ Văn Tuần phủ nhận quan hệ của bọn họ, nhưng ở trong mắt Thanh Ti, Vũ Văn Tuần chính là chủ nhân của cậu, mỗi tiếng nói hành động của hắn với cậu đều không khác gì thánh lệnh thần ban.



“A, tôi đương nhiên biết em là con trai a, bất quá tình yêu vốn không phân biệt chủng tộc, quốc gia, giới tính, Thanh Ti, tôi vừa nhìn đã yêu em, nếu không làm sao lại tình nguyện để em đánh ngã? Em có thể hỏi anh họ của em xem, thân thủ của tôi giỏi đến mức nào.”



Kiều Diễm một câu nói hời hợt liền đem sự tình mình chật vật té ngã giấu tiệt, đánh chết hắn cũng không nhận bản thân kì thực nửa điểm phản kháng cũng không có đã bị người ta ném văng ra ngoài.