Thánh Viện
Chương 37 : Sơ cấp cuộc thi (tám)
Ngày đăng: 21:20 20/04/20
Lão có nên suy nghĩ tìm một biện pháp nào đó để đả kích sự tự tin của hắn?
Orosey nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thản nhiên của Hydeine.
Ba phần chung sau, lão phát hiện mình đang truy cứu nhầm hướng rồi, “Người kia lấy đi tinh thạch để làm gì?”
Hydeine bương chén cà phê, “Không phải tinh thạch bình thường, là nguyên tố tinh tối thuần túy. Nếu không phải là hắn hảo tâm để lại một nửa thì rừng Mộng Yểm hẳn đã sống lại từ mười năm năm trước.”
Orosey nhíu mày, “Nguyên tố tinh?”
Hydeine nói: ” Nguyên tố tinh to cỡ cái bàn này của ngươi.”
Orosey khiếp sợ. Nguyên tố tinh có kích cỡ lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên lão nghe nói tới. “Hắn lấy đi mấy khỏa?”
“Sáu khỏa? Ba khỏa thủy hệ, ba khỏa hỏa hệ, còn lại hai khỏa thổ hệ cùng mộc hệ, bất quá do bị di dời đã trở nên mất tác dụng.”
Orosey chết lặng. Lão mới rồi vẫn còn đang suy nghĩ xem có cách nào để bổ cứu lại trận pháp của tứ đại hiền giả, nhưng hiện tại xem ra, cho dù tìm về được ba khỏa mất tích cũng vô dụng. Trời biết tứ đại hiền giả là từ chỗ quái nào mà tìm được nguyên tố tinh lớn đến thế!
Cửa bị gõ nhẹ hai tiếng.
Orosey hoàn hồn, nghiêm mặt nói: “Mời vào.”
Welfare Horizontal đẩy cửa tiến vào, hơi hành lễ với Orosey sau đó liền đi thẳng tới trước mặt Hydeine ngồi xuống, đôi mắt ưng sắc bén gắt gao nhìn hắn. “Cấm chế của rừng Mộng Yểm là ngươi hay hắn phá hư?”
“Chúng ta.” Hydeine dừng một chút, “Chính xác là ta chỉ giải quyết một vấn đề nhỏ trong đó.”
Vấn đề mà ngay cả người kia đều giải quyết không được tuyệt đối không phải vấn đề nhỏ.
Welfare Horizontal trừng mắt nhìn Hydeine. Cho dù cả hai không cùng quan điểm trong lý luận về phong hệ ma pháp nhưng lão lại không thể không thừa nhận rằng về mặt lý luận ma pháp tên kia hơn lão rất nhiều, bất quá, điều này lão sẽ không bao giờ thừa nhận ra.
Orosey sợ bọn họ lại tranh chấp liền xua tay nói: “Hiện nay không phải là thời điểm truy cứu trách nhiệm. Nếu cám chế của tứ đại hiền giả đã mất đi tác dụng thì chúng ta phải thiết kế một kết giới ngăn cách giữa thánh viện với rừng Mộng Yểm để ngăn cản ma thú xông vào học viện.”
Welfare Horizontal nhíu mày nói: “Không thể tu sửa sao?”
Orosey nói: “Trừ phi có thể tìm được mười hai khỏa nguyên tố tinh lớn cỡ cái bàn này của ta đến để tu bổ cấm chế.”
Soso trong mắt tràn đầy không tin. Bởi vì từ nhỏ đã không được sủng ái, cho nên cậu đối với sự chán ghét của người khác cực kì mẫn cảm.
Ciro nói: “Ta chỉ không thích làm bảo mẫu.” Hắn thật rất khó có thể tưởng tượng Dilin làm sao mà có thể đem việc này làm đến vui vẻ.
Soso nghe ra hàm ý của hắn, thấp giọng nói: “Kì thật, ta cũng có thể hỗ trợ a.”
Ciro mắt lé.
Soso từ trong túi không gian lấy thịt khô đưa qua.
“...... Ta đã nói, một ngày chỉ có thể ăn hai lần.” Ciro cau mày. Còn không biết khi nào mới có thể thotas khỏi khu rừng quỷ quái này, cho nên phải tiết kiệm lương thực.
“Ta tặng phần của ta cho ngươi ăn.” Soso lấy lòng nhìn sang.
Ciro không tiếng động cầm đến, nhét vào túi không gian. Nếu nó đã nghĩ vậy thì hăn cần gì phải khách sáo?
Soso lúc này mới thờ phào một hơi. Tựa như nhận định hắn đã nhận thịt khô rồi thì sẽ không tức giận mà bỏ rơi cậu.
Lại nói tiếp, chính mình vì cái gì không bỏ lại hắn đâu?
Ciro yên lặng hỏi chính mình.
Vô luận là từ lập trường của song phương, hay là năng lực của Soso, bỏ nó lại đều là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng là.......
Hắn nhìn quanh bốn phía.
Trong khu rừng âm u này, có một kẻ sẽ không bao giờ ám toán, phản bội mình làm bạn so với việc lẽ loi lang thang một mình tốt hơn nhiều lắm.
Hắn tưởng tượng chính mình đơn độc giữa khu rừng rậm bốn bề âm u không biết khi nào mới có thể gặp được người khác.
......
So với độc hành hiệp, bảo mẫu xem ra vẫn còn tốt lắm.