Thánh Viện
Chương 3 : Tân sinh đãi ngộ (ba)
Ngày đăng: 21:20 20/04/20
Soso thì thào: “Không biết lần này Khảm Đinh đế quốc phái ai tới. ”
Đủ Lan vương quốc của Soso và Dilin là minh hữu của đế quốc Sa Mạn Lí, bởi vậy đều là kẻ thù của Khảm Đinh đế quốc.
Dilin thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi xuống đọc sách.
“Ngươi không hiếu kỳ sao?” Soso nằm úp sấp bên người hắn, hai tay chống cằm, lo lắng nói, “Hy vọng không phải là một nhân vật quá khó chơi.”
“Các lão sư mới là người phải lo lắng vấn đề đó.” Dilin nhún nhún vai. Hắn tin tưởng giáo sử huy hoàng của St Paders học viện tuyệt đối không phải do thổi phồng mà có.
Soso quệt quệt miệng, xoay người gối đầu lên đùi Dilin, sau đó nhắm mắt lại.
Vì để cậu có thể nằm càng thêm thoải mái, Dilin lấy ra một chiếc ô lớn từ túi không gian giúp cậu che ánh mặt trời.
Soso thỏa mãn nhếch miệng, tiến vào giấc ngủ trưa thứ hai trong ngày.
Chờ hắn lần thứ hai tỉnh lại, mặt trời đã muốn xuống núi.
Dilin duỗi hai chân tê rần đứng dậy, quyết định đi tìm căng tin trên bản đồ.
Soso giơ cao hai tay tán thành. Tuy rằng có mang theo rất nhiều thực phẩm trong túi không gian, nhưng đã qua nhiều ngày, sớm đã không còn mới mẻ hấp dẫn nữa. Cậu hiện tại vô cùng hoài niệm hương vị của cacao nóng cùng thịt bò.
Hai người nhanh chóng dọn dẹp, liền cầm bản đồ bắt đầu mạo hiểm.
Bản đồ trong sách nhỏ quả thật rất đơn giản rõ ràng, chỉ gồm có mấy tuyến đường gấp khúc, bên cạnh ngay cả một chỉ dẫn nhỏ nhất cũng không có.
Dilin chỉ có thể từ tỉ lệ của lộ tuyến mà đoán ra đường đi.
Không biết đã đi bao lâu, sắc trời càng ngày càng u ám.
Soso nhịn không được xuất ra bánh mì ăn cho đỡ đói.
Vẫn đi ở phía trước dẫn đường Dilin đột nhiên dừng lại cước bộ, “Ta giống như nghe được tiếng người.”
Soso gặm gặm bánh mì, nghiêng tai nghe ngóng một lát, “Ta nghe được chính là tiếng nước.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, tiếp tục đi về phía trước.
Thanh âm quả nhiên gần.
Đại khái qua hơn mười giây, bọn họ liền nhìn thấy một đội ngũ đông nghìn nghịt, đi ở trên cùng chính là người bọn họ vừa gặp sáng nay Mikris
“Các ngươi như thế nào lại ở chỗ này?” Mikris cũng kinh ngạc chẳng kém.
“Các ngươi làm sao vậy?” có tân sinh mới đến không kiềm được hỏi.
Nhưng không ai trả lời.
Bọn họ giống như bị trúng lời nguyền câm lặng, một đám mệt mỏi kéo lê thân mình vào lều không trở ra nữa.
Dilin cảm thấy ánh mắt Ningya phiêu đến bên mình. Hắn cười khổ nói: “Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.”
Ningya cười cảm thông: “Xem ra chúng ta cần tốn chút thời gian để thích ứng với cuộc sống trong học viện rồi.”
Giờ phút này, Dilin vô cùng cảm kích sự thấu hiểu của hắn.
“Thỉnh sớm một chút nghỉ ngơi, ngủ ngon.” Ningya nói xong, khom người đi vào lều trại.
Soso gặp Dilin ánh mắt vẫn còn đọng lại nơi Ningya vừa rời đi, không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Ngươi đang nhìn cái gì?”
Dilin ngẩn người, mới phát hiện chính mình vừa rồi thế nhưng bởi vì tấm lưng mảnh khảnh của Ningya mà thất thần.
“Không có gì.” Hắn rất nhanh thu liễm nỗi lòng, sờ sờ đầu Soso nói, “Không còn sớm, nhanh lên đi ngủ đi.”
Soso đột nhiên chỉ lên không trung nói: “Đó là cái gì?”
Dilin theo hướng tay hắn chỉ nhìn lại, chỉ thấy phía đông bắc, một đoàn bóng đen đang bay tới.
Một màn khoa trương như vậy hiển nhiên kinh động mọi người, rất nhiều người lại từ lều trại đi ra tìm hiểu.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu sợ hãi liên tiếp vang lên.
Dilin kín đáo liếc về phía lều của Ningya. Hắn quả nhiên cũng đi ra, trên người khoác một kiện áo choàng màu trắng, nhìn qua càng có vẻ dị thường gầy yếu. Hắn kinh ngạc nhìn đoàn người đang đến nói: “Như thế nào lại là hắn?”
Đoàn người chậm rãi từ trên không trung hạ xuống, ánh lửa theo đó bùng lên soi sáng cả khu đất.
Một thanh niên khoác áo choàng đỏ tươi từ trên ghế chậm rãi đứng lên. Bốn ma pháp sư khoác áo choàng đen thủ hộ bên người hắn.
Soso thấp giọng kêu lên: “A, hắn là cái tên hồi trưa.”
Dilin mày nhíu lại.
Hắn chẳng những nhận ra cái tên quý tộc của Khảm Đinh đế quốc ngồi trên ghế dựa bay qua lúc buổi trưa, mà hắn còn nhận ra thân phận của kẻ đó ——
Nhị thế tử Cass Darrow của Khảm Đinh đế quốc, Ciro • Cass Darrow. Hắn chính là đầu sỏ khiến công chúa Joanne phải tạm nghỉ học về nhà tự kiểm điểm.