Thập Lý Hồng Liên Diễm Tửu
Chương 33 :
Ngày đăng: 23:44 21/04/20
Ngày kế tiếp, Xa Cừ không thấy đâu. Ta không hỏi Trọng Liên. Bọn họ đi về đâu, ta liền đi theo hướng đó.
Hướng đông nam là Trọng Hỏa cung, mà xe ngựa lại chạy theo hướng ngược lại. Trọng Liên hẳn đã tính toán đi kinh sư đón Tuyết Chi.
Buổi sáng, ăn một chút điểm tâm canh gà lót bụng, trước khi ngồi lên xe ngựa, ta chỉ vào xe của hộ pháp, câu đầu tiên nói với Trọng Liên là:
“Ta ngồi đây.”
“Được.”
Trọng Liên nhìn qua rất tốt, giống như là đêm trước không hề phát sinh chuyện gì — ngoại trừ tư thế đi đường có vẻ mất tự nhiên.
Ta trèo lên xe ngựa.
Lưu Ly liếc ta một cái, không mấy hữu hảo. Hải Đường cũng liếc ta một cái, không nói lời nào.
Chu Sa thì thẳng tắp trừng mắt nhìn ta:
“Chỗ cung chủ bên kia rộng như vậy, sao cứ phải lách vào chỗ chúng ta?”
“Càng nhiều càng vui mà. Bằng không ta đi nói với Vũ Văn trưởng lão, bảo ông ấy đổi vị trí cho ta?”
“Không không không, ngươi về chỗ cũ đi.” Chu Sa túm ta lôi về. “Từ chỗ này đến kinh sư phải mất ba canh giờ, ngươi không thể ngồi suốt với chúng ta được. Ngồi trong không chịu đựng được đâu.”
“Có mỹ nữ làm bạn, có gì không chịu được?”
(Aki: Ý tiểu Hoàng điểu là Liên tỷ tỷ không phải ‘mỹ nữ’?)
“Lâm Vũ Hoàng, ngươi…” Chu Sa nói một câu, máu như nóng lên, từ từ dâng lên hai bên má.
“Có Hải Đường tỷ tỷ, nhân sinh còn cần theo đuổi điều gì.”
Chu Sa không cần đun nóng, trực tiếp sôi trào.
Hải Đường chỉ e lệ mà cười.
Trong Trọng Hỏa cung này, nếu muốn nói người nào bình thường nhất, đó là Hải Đường. Nhưng nói tới người không bình thường nhất, cũng chính là Hải Đường. Tính cách của nàng có một đặc điểm nổi bật, đó là không có đặc điểm gì cả. Cách nói năng không ôn hòa, không tức giận, nói chuyện không nhiều không ít, cống hiến không lớn không nhỏ, hơn nữa, còn không có ham mê.
” Kết quả lại cãi nhau với nữ cường nhân Chu Sa kia.
Ta giữ im lặng.
Người xinh đẹp quả nhiên không có ai bình thường.
(Aki: nhìn trời)
Đến Trường An, bốn phía đều là nhà lầu cao ngất, đèn ***g đỏ thẫm. Phong cảnh kinh sư quả nhiên phồn hoa hơn nhiều so với các đô thị tầm thường.
Chúng ta dừng lại trước một tòa lầu chiếm vị trí cực lớn.
Phía trên mái cong trước hiên đều có trang trí, treo những chiêu bài hình thoi, năm hình thoi, năm chữ:
Trường An xuân tiệm cơm.
Gió thổi tới, gió thổi khiến những chiêu bài lắc lắc lắc lắc. Trước tiệm cơm không xa, có nhiều tráng hán đang diễn tạp kĩ, bánh xe dưới chân nhanh như chớp vang.
Ta vừa mới vén rèm xe lên, đã thấy Trọng Liên chờ ngoài cửa.
“Hoàng nhi, mỗi lần đến Trường An đều sẽ tới tiệm ăn này. Đi thử thôi.”
Hắn lại bịt kín khăn che mặt. Thực là khiến ta thêm rối bời. Bởi vì trong dạng này, ngoại trừ ánh mắt hắn ra, không thể nhìn ra chỗ khác.
Nhưng mà sau một tối không ngủ, ta đều suy nghĩ chuyện này. Đến hừng đông, ta rốt cuộc biết mình nên làm như thế nào.
Hắn muốn dắt ta, ta rút tay về:
“Không cần, mọi người đi đi. Ta trông xe ngựa.”
Hắn bây giờ, ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, ta sẽ không đi. Ta cố gắng hết sức, bảo vệ hắn đến cùng, cho đến khi võ công hắn hồi phục.
Còn về phần tình cảm này, vẫn nên lưu lại cho Hiên Phượng ca.
[1] Đăng Đồ Tử: Đăng Đồ Tử: từ thời Tần Hán đến nay, “Đăng Đồ Tử” là một cái tên dùng để chỉ những kẻ háo sắc. Nguyên nhân cũng chính vì <<đăng đồ="" tử="" háo="" sắc="" phú="">> của Tống Ngọc. Có một lần, Đăng Đồ Tử tới gặp Sở vương cáo rằng Tống Ngọc là kẻ háo sắc, khuyên sở vương không nên dẫn hắn vào hậu cung. Tống Ngọc sau khi biết chuyện ghi hận trong lòng, trước mặt Sở vương ra sức biện giải, trái lại công kích nói rằng Đăng Đồ Tử mới là kẻ háo sắc, còn viết ra những lời hoa mỹ, giai cú trong <<đăng đồ="" tử="" háo="" sắc="" phú="">> Trong bài này có một đoạn nói, “Giai nhân thiên hạ có đâu bằng Sở quốc, giai nhân sở quốc có đâu bằng ở quê thần, người đẹp ở quê thần có ai bằng nữ tử phía đông nhà thần, người này nếu cao thêm một chút thì thành cao quá, nếu thấp một chút thì thành thấp quá. Nếu đánh thêm một lớp phấn lại ra trắng quá, nếu tô thêm một lớp son thì ra đỏ quá. Răng, tóc, cử chỉ của nàng đều đẹp, không gì sánh nổi. Nàng chỉ cần mỉm cười đã khiến biết bao công tử si mê, nhưng thần chưa bao giờ động lòng. Còn Đăng Đồ Tử thì ngược lại, có vợ xấu xí, còn có với nhau 5 đứa con. Thế nên, Đăng Đồ Tử mới là kẻ háo sắc.” (Aki: Thực tế, chuyện Tống Ngọc với Đăng đồ tử có nhiều dị bản lắm, nhưng ý nghĩa vẫn thế thôi.)
đăng>đăng>