[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Đường Công Kê
Chương 9 :
Ngày đăng: 03:11 19/04/20
Đường Cung cố gắng muốn ngẩng đầu lên, hướng hai vị nha hoàn tỷ tỷ giải thích một chút, chỉ tiếc, nó thật sự không có chút khí lực nào để đứng dậy. Ngay sau đó, chợt nghe nha hoàn Tiểu Phong cười nói:
“Cái gì? Ân, thoạt nhìn…… Giống như…… Hình dạng như con gà trống, kỳ quái, Tiểu Liên a, đại nhân sao lại để con gà trống trên giường?”
Tiểu Liên cười nói:
“Ngươi hỏi ta, ta cũng muốn biết a! Di, đại công kê này cũng thật sự quá lớn đi? Này…… Giường cũng bị nó chiếm hơn nửa.”
Nàng bỗng nhiên vỗ trán:
“A, đúng rồi, nhất định là con gà trống tinh kia a, đại nhân thật sự thần thông quảng đại, rốt cuộc cũng bắt được nó?”
Đường Cung ở trên giường gật gật đầu, nghĩ thầm hai vị mỹ nữ quan sát thật lợi hại, ta đã bị đốt thành như vậy, các nàng còn có thể nhận ra ta là gà trống. Vừa lộ ra chút vui mừng tươi cười, nó liền nghe nha hoàn Tiểu Phong nói:
“A, ta biết rồi, nhất định là đại nhân tìm gà trống tinh, kết quả thấy nó làm chuyện thương thiên hại lí, thế là trải qua một hồi ác chiến, cuối cùng đại nhân dành được thắng lợi, không thấy gà trống này toàn thân đều bị đốt trụi sao?”
Cái gì? Đường Cung ngạc nhiên mở to mắt, nghĩ rằng con thỏ tinh nói bừa, mỹ nữ sức quan sát cũng rất kém cỏi a, hai người kia thế nào tưởng ta đang làm chuyện xấu? Không được, loại hiểu lầm này không thể chấp nhận được.
Nó liều mạng ở trên giường nhúc nhích thân mình, giãy dụa muốn ngẩng đầu lên hảo hảo giải thích một phen. Kết quả giật mình nghe thấy Tiểu Liên cũng thét to:
Nó liều mạng ở trên giường nhúc nhích thân mình, giãy dụa muốn ngẩng đầu lên hảo hảo giải thích một phen. Kết quả giật mình nghe thấy Tiểu Liên cũng thét to:
“Đúng vậy đúng vậy, nhất định là như vậy, ngươi xem xem, nó lại còn động đậy, khẳng định là muốn chạy trốn, a, không thể cho nó chạy trốn.”
“Ta…… Ta không phải muốn chạy trốn.” Đường Cung suy yếu giải thích, chắc do thanh âm nó thật sự quá nhỏ, hai nha hoàn căn bản là không nghe thấy, các nàng sao có thể tin tưởng một con gà trống tinh. Tiểu Liên tiến lên từng bước, đem Đường Cung ôm vào trong ngực.
“Oa, ngươi còn dám động nó, vạn nhất bị nó trác một ngụm thì sao? Nó chính là gà trống tinh a.”
Tiểu Phong sùng bái nhìn Tiểu Liên, một bên lại than thở thêm một câu:
“Thật là, đã biến thành như vậy, đại nhân rõ ràng biến nó thành gà nướng được, còn đem về đặt ở đây làm chi? Ô uế cả giường.”
“Đại nhân không thích ăn gà nướng, chỉ thích gà trống hầm nấm thôi, vừa lúc trù phòng sáng nay mới ngâm nấm.” Tiểu Liên vui vẻ ôm Đường Cung ra ngoài: “Ân, con gà trống to như thế này đủ toàn bộ phủ chúng ta một bữa no nê a, xem ra nấm ngâm không đủ, bảo tào đầu nhân ngâm thêm một chút là được rồi.”
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài khiến Đường Cung sợ hãi, liều mạng đập đập cánh, muốn thoát khỏi hai ma nữ, chỉ tiếc nó bị thương quá nặng, vừa đứng lên miệng vết thương trên người liền đau nhức tận xương.
Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn phí công giãy dụa, không thể vào nồi a, nó thật vất vả mới khiến Quan Sơn thừa nhận mình là hảo yêu tinh, thù lao cứu người còn chưa đòi được, sao có thể dễ dàng cho người ta hầm nấm đâu?
“Oa, con gà trống này vẫn còn khí lực động a, đại nhân thật là, thôi đem nó xuống bếp làm thịt.”
Tiểu Liên một bên kêu, một bên gọi Tiểu Phong đến hỗ trợ, Tiểu Phong lại gọi hai gia đinh, mọi người hợp lực đem Đường Cung tới phòng bếp, còn có tiểu đầu bếp bi phẫn vọt tới, bắt lấy cổ Đường Cung lay động nói:
“Nói, ngươi đem ngưu đao của ta đi đâu rồi? Còn mới tinh, ta còn chưa sử dụng lần nào, hai mươi văn tiền của ta a”
Đường Cung mắt bỗng nhiên trừng lớn, rồi mới uể oải chảy ra nước mắt: Ô ô ô, bán thiếu, sớm biết vậy phải bán mười lăm văn tiền. Ô ô ô…… Nó đang tràn ngập trong đau khổ, chợt nghe một thanh âm không kiên nhẫn nói:
“Còn nói nhảm cái gì, lần trước để nó đào tẩu, đại nhân liền mắng chửi chúng ta, hiện giờ nó chính tông nguyên hình gà trống, tuy rằng lớn một chút, vẫn là hình dạng gà trống a, sớm cắt tiết, nhổ lông, buổi tối hầm nấm giúp đại nhân hạ hỏa.”
Người này nói xong, liền bê nồi nước sôi đi lại phía Đường Cung, ai ngờ tiểu đầu bếp đánh mất ngưu đao mắt sắc, liếc mắt một cái thấy xâu tiền ở trên bộ lông trụi lủi của Đường Cung, thế là vội vàng chạy lại, gỡ mười văn tiền ra, ha ha cười nói:
“A a a, mười văn, ân, không nghĩ tới gà trống tinh cũng tham tiền, mười văn tiền cũng giắt tại cánh.”
“Trả lại cho ta…… Đem tiền trả lại cho ta……”
Đường Cung bởi vì đồng tiền yêu dấu bị lấy mất, lập tức tạc oa, duỗi thẳng cánh đập đập, một bên thẳng cổ gào thét, ngay sau đó nó liền cảm giác được thân thể của mình bay lên không, muốn động cũng không có khả năng, khí lực kẻ ném nó thật lớn, cho nên nó chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình lọt vào nồi nước sôi nóng bỏng.
“A……” Đường Cung bị bỏng kêu thảm thiết một tiếng, hợp một tia khí lực cuối cùng hô lên:
“Quan Sơn cứu ta a……” Nước nóng liền ngập đến miệng của nó, làm cho nó rốt cuộc gào không ra một chữ.