[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Tình Trọng
Chương 9 :
Ngày đăng: 04:48 19/04/20
“Không phải, chờ lúc ta khôi phục hình người, chôn mấy bình hoa lê bạch dưới tàn cây lê.” Hồng Y cười, trong phút chốc, nước miếng Dư Khinh chảy dài ba thước.
“Ngươi…” Vô Biên nhìn Hồng Y, lại nhìn nhìn ánh mắt muốn thành sao của vợ bên cạnh, thực hận không thể một đầu đâm chết. Xem ra ngày lừa gạt Khinh Khinh trở về sư môn gặp gia trưởng, không kéo dài ra là không được.
Lại nói Dư Khinh người này, thiện lương, xúc động, mê rượu là đặc điểm lớn nhất của y. Điển hình của một chàng thiếu niên nhiệt huyết. Còn tính tình không tốt, đó là đối Vô Biên, những người khác chưa từng có loại cảm giác này.
Đối với Hồng Y cùng A Giang mà nói, Bạch Vân sơn xá là nơi nhiều thần thánh a. Thấy truyền nhân sơn xá bị Dư Khinh không đánh thì mắng, hai người ngay từ đầu còn cảm thấy được có chút chưa quen không tự nhiên, nhưng không bao lâu thành thói quen. Đây là điển hình của đánh là thương mắng là yêu a, tuy rằng Dư Khinh còn chưa chịu thừa nhận đối Vô Biên có cảm tình, cũng không chịu đáp ứng lời cầu hôn của người, nhưng tình ý nơi đuôi mày khóe máy kia, đã sớm lộ ra hết.
Cho nên chuyện đi nơi tu yêu rèn luyện này, Dư Khinh là nói làm liền làm. Qua vài ngày, định ra một ngày, ngày đó ăn điểm tâm uống rượu xong, liền cực kỳ hứng thú lôi kéo Hồng Y Vô Biên xuất phát, A Giang đóng cửa, thay bọn họ chuẩn điểm tâm cùng bữa ăn khuya đi theo sau.
Cái gọi là nơi tu yêu, là ở trong một mảnh rừng rậm, đương nhiên, người thường vào không được, chỉ có người có pháp lực mới có thể tiến vào, phải nói, nơi này là một không gian khác, giống như Vu Ẩn sơn năm đó, cùng nơi phàm nhân nhìn không có gì không giống nhau.
“Nơi này cũng dám kêu là nơi tu yêu sao?” Vô Biên vào rừng rậm, chỉ thoáng cảm thụ một chút liền cười nhạt: “Bên trong ngay cả một yêu tinh tu vi cao một chút cũng không có, cùng lắm là mới luyện được nội đan mà thôi.” Hắn tăng thêm sự châm biến mong Dư Khinh mất đi hết hứng thú.
“A? Như vậy sao? Vậy thì tốt quá.” Dư Khinh hưng phấn phất tay, thấy Vô Biên lộ ra ánh mắt kinh ngạc, y cười ha hả nói: “Bất luận học cái gì đều phải lấy căn bản làm đầu, yêu tinh tu vi cao bị bệnh, ta còn sợ trị không được.”
Đây đều là lý do thối nát gì a. Vô Biên khóc không ra nước mắt, bắt đầu hoài nghi Dư Khinh có phải biết được ý đồ mình muốn dẫn y về sư môn gặp gia trưởng hay không, cho nên cố ý dùng loại lý do cấp thấp này kì kèo đùn đẩy cho qua.
“Hồng Y, nếu là nơi tu yêu, không phải đều là tiên cảnh xinh đẹp sao? Hoặc là cứ hắc ám khủng bố giống như ma giới, sao vậy nơi này cùng nhân gian chúng ta cũng không gì bất đồng a.” Dư Khinh vừa đi một bên vừa có nhiều câu hỏi hiếu kỳ hỏi Hồng Y.
“Vô Biên đạo trưởng, mời ngươi mau giúp.” Hồng Y dùng vài cái pháp thuật, đều vô dụng, hắn biết, hắc hùng bởi vì dùng pháp thuật cưỡng chế giảm đau, làm cho bệnh nhanh chóng chuyển biến xấu, lấy pháp thuật của mình, không thể nào làm hắn im lặng, bởi vậy không thể không quay đầu đi khẩn cầu Vô Biên.
Vô Biên đang vì chuyện Hồng Y cùng Dư Khinh cùng nhau nói chuyện mà oán hận hắn, lúc này vừa nghe hắn nói như vậy, đâu chịu thống thống khoái khoái* mà hỗ trợ. Nhướng mắt kiêu ngạo nói: “Thực xin lỗi, ta là đạo sĩ, mặc dù ở nơi tu yêu, ta cũng không thể tùy tiện trợ giúp yêu tinh…”
_thống thống khoái khoái: thoải mái vui vẻ.
Một câu chưa hết, chợt nghe một tiếng sư tử Hà Đông rống vang lên: “Phế nói cái gì? Kêu ngươi hỗ trợ ngươi liền hỗ trợ, ngứa da sao? Nếu không lại đây ta cho ngươi mỗi tối ngủ trên mặt đất.”
Các động vật sợ tới mức đều tránh né, nghĩ thầm xong rồi xong rồi, Hồng Y tốt lời cầu xin người ta như vậy, người ta còn hững hờ, naò chịu được tiểu thầy thuốc này hổ rống như thế a, quên đi, chúng ta vẫn là nhanh chóng cho Hắc Hoa một phần mộ đi, không thể để cho hắn chết không có chỗ chôn a, lại chưa từng làm ra chuyện xấu gì…
Đang lúc các tiểu yêu mắt nước mắt lưng tròng muốn đi chuẩn bị mộ phần cho hắc hùng, chỉ thấy đạo trưởng đại nhân lúc trước còn ngạo mạn nói cái gì không thể giúp yêu tinh, lập tức thay một bộ gương mặt cáp ba cẩu*, chạy lên vung lên chưởng uy phong lẫm lẫm, thế là một đạo tử quang lập tức đánh vào hắc hùng, đem hắn cố định ở trên mặt đất.
_cáp ba cẩu: cún con vâng lời chủ
Rồi đạo trưởng mới hắng giọng một cái, thực nghiêm túc nói: “Khinh Khinh, lúc này đây ngươi nói phải giữa lời, quyết không thể cho ta ngủ trên mặt đất, cũng không thể ngủ ở trên cái băng ngồi trên bàn, ta thật nghiêm chỉnh tuyên bố, buổi tối hôm nay ta muốn ngủ giường, cùng ngươi ngủ một cái giường.”
” Ừ ” Dư Khinh lúc này cố xử lý thương thế hắc hừng, tự động loại bỏ lời Vô Biên, cũng không chú ý tới cằm các tiểu yêu chung quanh đã muốn rớt ra, chính là tiến lên nhẹ nhàng đụng vào một chút vào bụng hắc hùng, còn chưa dùng sức ấn, chợt nghe hắc hùng kia lại la lên một tiếng dài thảm thiết.