Thập Tam Phân Tử Thần

Chương 11 :

Ngày đăng: 11:05 18/04/20


Vài ngày sau, Ninh Thập Tam đều tránh gặp Icy, mỗi khi Icy gọi điện hắn đều trả lời qua loa. Nhưng khó hiểu chính là, Icy cũng không quấy rầy hắn, nói vài câu xong liền vui vẻ cúp máy, điều này càng khiến Ninh Thập Tam bực mình. Thật ra người kia không hề quan tâm đến hắn đúng không? Nếu không cũng phải tìm gặp hắn, hỏi xem vì sao đột nhiên thái độ hắn lạnh nhạt như vậy. Lo được lo mất vốn là tâm trạng thường thấy của những người đang yêu nhau, nên với sự hờ hững này, Ninh Thập Tam không thể lý giải nổi Icy đang nghĩ cái gì.



Nhoáng cái đã đến cuối tuần, sau khi tan ca Ninh Thập Tam nhận được cuộc gọi của Icy, hẹn hắn đi ăn tối. Ninh Thập Tam từ chối, Diệu Lập Phong mới đi công tác về, muốn tổ chức sinh nhật cho hắn vào tối nay.



[ Em từ chối anh bốn ngày rồi. ] Icy cũng không tức giận, chỉ bình thản nói ở phía bên kia đầu dây: [ Bận việc là cái cớ có thể dùng hết lần này đến lần khác sao? ]



Rõ ràng không phải lỗi của mình, nhưng nghe Icy nói vậy, Ninh Thập Tam lại cảm thấy hơi chột dạ, vì thế liền thành thật trả lời: “Hôm nay không phải vì công việc, mà thằng bạn muốn tổ chức sinh nhật cho em nên em sẽ về muộn.”



[ Chúng ta có thể cùng đi, anh cũng muốn gặp bạn em. ]



Nhắc đến bạn của Ninh Thập Tam, đương nhiên Icy nghĩ ngay đến Diêu Lập Phong. Bạn bè Ninh Thập Tam không nhiều, thân thiết đến mức muốn tổ chức sinh nhật cho Ninh Thập Tam chỉ có Diêu Lập Phong. Nghĩ đến việc tối nay Ninh Thập Tam đi chơi đến khuya, không thể làm cái gối cho mình ôm nữa, Icy có hơi khó chịu.



“Về rồi tính sau.”



Thật ra Ninh Thập Tam muốn nói thẳng là anh không cần phải đến, rồi lập tức cúp điện thoại, nhưng tính cách mềm mỏng bấy lâu không cho phép hắn quá đáng như thế, sau khi đáp xong còn nói vài câu có lệ rồi mới dập máy.



Kỳ thực, so với việc tiến thoái lưỡng nan, tự gây khó chịu cho mình, có khi thẳng thắn nói rõ với nhau lại tốt hơn. Hắn không nên mơ mộng một tình yêu hoàn mỹ, mối quan hệ với Icy cũng đã đến lúc phải kết thúc. Chỉ là dù cố gắng thế nào, Ninh Thập Tam cũng không thốt nổi hai từ chia tay.



Ninh Thập Tam chưa bao giờ lâm vào tình cảnh này, bởi vì hắn luôn là người bị đá. Hắn thừa nhận bản thân thiếu quyết đoán, chỉ cần ai đó đối tốt với hắn, dù là một chút, hắn cũng sẽ ghi tạc trong lòng, tuyệt đối không quên, giống như thần giữ của cất giấu châu báu, không cho bất kì ai thấy.



Tiệc sinh nhật được tổ chức tại quán bar bọn họ hay đến, tuy lần trước Diêu Lập Phong suýt nữa gặp nạn ở đây, nhưng hắn chẳng bận tâm, còn to mồm khoe lúc đó hắn may mắn thế nào. Hôm nay khách Diêu Lập Phong mời tới đều là người quen, cho nên mọi người không quá chú trọng lễ nghĩa. Sau ba lượt rượu, tất cả bắt đầu tán gẫu. Thấy Ninh Thập Tam lại bắt đầu đề cập đến chuyện bảo hiểm, Diêu Lập Phong nói: “Mày đúng là lòng tham không đáy, mọi người ở đây đều bị mày dụ mua bảo hiểm rồi, mày còn định bắt họ mua thêm một phần nữa sao?”



“Chỉ tâm sự chuyện công việc thôi mà, có bắt ai phải mua bảo hiểm đâu.”



Đương nhiên nếu đối phương cảm thấy hứng thú, không biết chừng có thể kí thêm hợp đồng. Từ trước đến nay về phương diện kiếm tiền Ninh Thập Tam chưa bao giờ bỏ lỡ, huống chi những người ở đây đều có mức lương hậu hĩnh, có thể nói đều là khách hàng quan trọng của hắn.



Có điều hôm nay Ninh Thập Tam đã trở thành anh hùng không có có đất dụng võ, cái đám Diêu Lập Phong mời đến có sức hút quá mạnh mẽ, hấp dẫn mấy cô gái ở những bàn xung quanh. Hai bên trò chuyện qua lại vài câu, chẳng mấy chốc đã trở nên thân thiết, đám con gái dạt hết qua đây ngồi, bắt đầu nói đến những chủ đề thú vị. Đề tài bảo hiểm của Ninh Thập Tam hiển nhiên không còn ai đếm xỉa tới.


Icy nhíu mày, dường như không hiểu Ninh Thập Tam muốn hỏi cái gì.



“Khụ, tôi là Diêu Lập Phong, bạn của Ninh Thập Tam. Anh là…” Thấy cảnh tượng kì quặc vừa rồi, Diệu Lập Phong lập tức chen vào, giơ tay về phía Icy giới thiệu, giọng nói mang theo ý tứ dò xét.



Ngay khi Ninh Thập Tam chắc mẩm Icy sẽ không để ý đến thằng bạn mình, thì Icy lại bắt tay Diêu Lập Phong, nói: “Tôi



tên Hàn Băng, anh có thể gọi tôi là Icy. Tôi là người yêu hiện tại của Thập Tam.”



Tiếng trả lời không lớn, nhưng mọi người xung quanh có thể nghe được rõ ràng. Một loạt tiếng ồ vang lên, Ninh Thập Tam kích động đến mức chỉ muốn biến mất ngay tại chỗ, hoặc bị thiên lôi oánh cho tan xác luôn cũng tốt.



Ánh mắt Diêu Lập Phong có vẻ suy nghĩ xẹt qua Ninh Thập Tam, trưng ra nụ cười đã hiểu rõ: “Hình như có người nào đó nói đã chia tay đồng chí người yêu hiện tại mà nhỉ? “



“Thứ cho tôi tin tức không được linh hoạt, đến giờ tôi vẫn chưa nghe thấy gì về việc chia tay cả.” Icy thản nhiên hỏi: “Xin hỏi anh Diêu, anh nghe tin này từ đâu vậy?”



Diêu Lập Phong không đáp, thế nhưng lại liếc mắt về phía Ninh Thập Tam, ung dung bán đứng hắn. Ánh mắt Icy cũng chuyển về phía Ninh Thập Tam, “Xem ra chúng ta phải ra ngoài nói chuyện một chút rồi.”



Ninh Thập Tam nhướng mày, đang muốn phản đối, Icy đã kề vào tai hắn thì thầm: “Em muốn tự theo anh ra ngoài, hay là để anh bế ra ngoài?”



Đây là lời uy hiếp cực kì trắng trợn!



Ninh Thập Tam tức giận đến nỗi nghiến răng ken két, lại không dám làm trái ý Icy. Hắn hiểu rõ tính cách con người này, nếu hắn nói không, Icy sẽ chẳng ngần ngại ôm hắn ra khỏi quán bar.



Ninh Thập Tam đành quay đầu dặn Diêu Lập Phong: “Tao ra ngoài một lát, chốc nữa quay lại ngay.”



“Đi đi, đi đi.”



Diêu Lập Phong mỉm cười khua khua tay, trong bụng chắc mẩm trăm phần trăm, còn lâu mới có chuyện “chốc nữa quay lại ngay” như Ninh Thập Tam nói nhé.