Thập Thế Ác Nữ
Chương 4 :
Ngày đăng: 12:38 30/04/20
10 giờ tối, Mộ Dung Thương rốt cuộc chuẩn bị nghỉ ngơi, làm hầu gái bên người, Tần Trân không thể không tiến đến hầu hạ, đỡ hắn lên giường, giúp hắn cởi quần áo, tuy là lúc tắm đã xem qua thân thể hắn, nhưng khi thấy cặp chân kia vẫn không khỏi nhíu mày.
Hai chân Mộ Dung Thương vốn thon dài hữu lực, hiện giờ đã khô héo gầy ốm đến không ra hình người, tựa như hai cái cán bút...
Ánh mắt của nàng làm Mộ Dung Thương trong lòng trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên âm trầm, "Còn không mau cút đi!"
"Chân của ngài không thể không chữa, cứ như vậy thần tiên cũng không thể nào cứu được ngài..." Lời nói phảng phất giống như không nghe thấy, hai ngón tay nàng vân vê da trên đùi hắn, hiện tại hai đùi hắn tựa như khí cầu bị nổ, chỉ còn lại một tầng da nhăn dúm dó, khó coi làm cho người ta sợ hãi.
Ngẫm lại một cái đại soái ca biến thành như vậy, khó trách hắn sao lại trở nên hỉ nộ vô thường.
"Đủ rồi!" Mộ Dung Thương bắt lấy tay nàng, ánh mắt lạnh lẽo: "Mẫu thân bảo cô tới, không phải để cô cười nhạo ta!"
"Cho nên tôi là tới cứu vớt ngài." Nàng hơi hơi cúi người, hướng hắn chớp chớp mắt: "Cho nên ngài tốt nhất biết điều một chút..." Nói nàng ở trên đùi hắn sờ soạng, lại thấy hắn không có bất luận phản ứng gì.
"Không có cảm giác..." Nàng lẩm bẩm, sau đó chợt duỗi tay về phía giữa háng hắn, bắt lấy dương v*t hắn hiện còn đang ngủ đông, "Để tôi nhìn xem thứ này còn dùng được hay không..."
"Buông tay!" Mộ Dung Thương khẩu khí thay đổi, không nghĩ tới nàng lớn mật như vậy, khuôn mặt tuấn tú cũng đỏ lên, tức giận nói: "Còn không buông ra! Cô rốt cuộc có phải con gái hay không, có biết xấu hổ hay không!"
"Thế nào, ngài muốn tôi thoát y cho ngài kiểm tra sao?" Nàng câu môi cười, bàn tay lại nắm thứ mềm mại kia nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa. Mộ Dung Thương một tháng không có phát tiết dục vọng, khi được ngón tay nàng an ủi nhanh chóng sung huyết bành trướng, cuối cùng biến thành một cây côn th*t cứng rắn như thiết, nàng cơ hồ không thể cầm bằng một tay, nhiệt độ độ cứng làm nàng hoảng hốt.
"Được, nơi này còn không có phế, hẳn là còn có thể dùng." Nàng rốt cuộc buông tay ra. Mộ Dung Thương bực bội buột miệng: "Đương nhiên có thể sử dụng! Cô có thể tự mình tới thử......"
Nói xong chính hắn cũng giật mình, lại thấy hai má nàng ửng đỏ, trong lòng có chút cảm xúc khác thường.
Hơi thở nóng rực phun ở trên quy đầu, Mộ Dung Thương cả người run lên, chỉ cảm thấy một cổ điện lưu thoán thượng, vào lúc đang chờ mong khuôn miệng nhỏ nhắn hồng nhuận ngậm lấy chính mình, đối phương lại đứng dậy đi rồi.
"Tôi đã nói rồi, ngài tự cứu mình đi." Đi tới cửa, nàng quay đầu nhìn hắn mị nhiên cười, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa.
"Đáng chết!"
Hắn thấp chú thanh, nằm ngã vào trên giường, đôi tay nắm gắng gượng vuốt ve, trước mắt lại không ngừng hiện lên gương mặt nàng, tiểu nha đầu đáng chết, mỗi ngày cố ý vô tình câu dẫn hắn, câu dẫn đến phát hỏa lại không thỏa mãn hắn...... Có ngày hắn sẽ ấn nàng ở trên giường hung hăng thao.
Trở lại phòng, Tiểu Bạch liền chạy ra, ngồi ở trên bàn trừng mắt mắng nàng, "Quả nhiên là ác nữ, bắt hắn bạch bạch trải qua nhiều ngày vô vị lăn lộn như vậy, còn câu dẫn nam nhân lại không thỏa mãn người ta......"
Tiểu Bạch cắn cây hồ la, tam cánh miệng nhấm nuốt nhấm nuốt: "Tuy rằng cảm thấy thực ác liệt, chính là xem kịch hay lại càng vui, cho nên tôi quyết định cho hắn càng nhiều điểm dụ hoặc, cô đừng quá cảm ơn tôi."
"Cái gì?" Nghe thấy Tiểu Bạch nói như vậy, trực giác cho nàng biết không phải chuyện tốt gì, đang muốn hỏi, lại thấy Tiểu Bạch mấp máy tam cánh miệng, phun ra đồ vật bay thẳng vào trong miệng nàng.
"Khụ khụ...... Mới vừa là thứ gì, mày thật ghê tởm......" Nàng chỉ cảm thấy trong miệng có vị ngọt, thứ kia liền chui vào trong cổ họng, không có cơ hội phun ra.
Tiểu Bạch trực tiếp lại biến mất lần nữa.
Ngày hôm sau khi Tần Trân tỉnh lại, cảm thấy ngực có chút trướng trướng không thoải mái, nàng bản năng duỗi tay sờ xem, kết quả trên cặp vú phấn hồng chảy ra một cổ chất lỏng trắng sữa.
Khi mặc vào nội y, nội y ma xát càng làm cho nàng run rẩy, ngực truyền đến một cỗ điện lưu, thân thể của nàng từ lúc nào trở nên mẫn cảm như vậy! Trừng mắt nhìn nãi dịch trên tay, sắc mặt nàng biến thành màu đen, rốt cuộc minh bạch ý Tiểu Bạch nói chính là cái gì.