Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca
Chương 89 :
Ngày đăng: 17:07 19/04/20
“Ưm… A, a… Ách hừ….”
Tiếng rên rỉ nhỏ vụn phát ra từ miệng Tiêu Thương Hải. Bởi vì đang là ban ngày, tổ huấn dạy ban ngày không được hoang ***, Tiêu Thương Hải tuy rằng luôn tiêu sái phóng khoáng, nhưng có một số quy củ vẫn khắc sâu vào trong lòng, bởi vậy cắn chặt mu bàn tay cố hết sức nuốt âm thanh xuống cổ họng, nhưng bởi vì như thế, trái lại khiến cảm xúc trên thân thể càng linh mẫn.
Dương Tĩnh chuyển động ở thân dưới của y, cực kỳ ra sức lấy lòng một phen.
Đợi đến khi phân thân xinh đẹp vô cùng của Tiêu Thương Hải đứng thẳng phun ra tinh hoa, lúc này mới ngẩng đầu lên, thuận tay dùng ống tay áo của y lau sạch.
Hắn nâng người lên, cầm thứ từ lâu đã cứng rắn như sắt của mình nhét vào trong tay Tiêu Thương Hải:
“Ái khanh, làm phiền ngươi rồi.”
Tiêu Thương Hải mị nhãn như tơ, cả người tản ra sức quyến rũ dày đặc.
Y nhướng mày một cái, nghiêng người qua, nói:
“Ký Nô, ngươi vào đi.”
Dương Tĩnh còn chưa mất đi lý trí, mở to mắt nhìn cái bụng to tròn của y, líu lưỡi nói:
“Này, này, này không tốt đi…”
Tiêu Thương Hải nói:
“Thái y nói, cẩn thận một chút thì không sao, còn có thể…. Trợ giúp sinh sản.”
Hậu huyệt của y chặt chẽ, tuy có bí dược trợ giúp, nhưng sinh sản vẫn là một gánh nặng không nhỏ. Mấy năm trước khi y có mang lần đầu thì, những ngự y này lấy long tử làm trọng, không dám mạo hiểm, cho nên không nói rõ vận động của phu phu thích hợp sẽ trợ giúp cho việc sinh sản của Hoàng hậu. Nhưng Hoàng Tử Quy thẳng thắn, lại một lòng suy nghĩ cho Hoàng hậu, mới nói rõ nam tử mang thai khác với nữ tử, sau bảy tháng hoạt động phu phu một cách thích hợp trái lại mới có lợi, nhưng phải cẩn thận khắc chế làm đầu.
Tiêu Thương Hải y thuật cao minh, nghĩ rằng Hoàng Tử Quy nói có đạo lý. Nhưng y vẫn lấy hài tử làm trọng, hơn nữa tự nghĩ mình từng sinh sản hai lần, cũng không cần lo lắng cho việc sinh sản, bởi vậy không đề cập với Dương Tĩnh.
Nhưng hôm nay y chủ động đưa ra lời mời.
Dương Tĩnh vẫn đang do dự, Tiêu Thương Hải liền bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn nói những lời dặn của ngự y ra.
Dương Tĩnh bán tín bán nghi. Tiêu Thương Hải lại chờ không được, cái mông cọ cọ lên phân thân của hắn, giọng nói khàn khàn:
“Mau vào.”
Dương Tĩnh cuối cùng kìm chế không được, liền không chần chừ nữa, cuối cùng thần long động lên, cắm vào.
Mặc Hương thấp giọng trả lời:
“Vâng.”
Tiêu Thương Hải nói:
“Cũng được một canh giờ rồi đi. Ngày hôm nay là sinh thần của Thái tử, ta sẽ không xử trí nó. Ngươi trước tiên đưa nó về, phái người trông chừng nó, đừng để làm ra việc gì tự hại thân, bằng không…”
Mặc Hương nhẹ run lên, vội vã quỳ xuống:
“Vâng. Xin Hoàng hậu yên tâm, nô tỳ sẽ cho người trông chừng nàng ta.”
Tiêu Thương Hải gật đầu.
Mặc Hương vội vã lui ra.
Tiêu Thương Hải liếc mắt nhìn Nghiên Hương, nói:
“Vừa rồi lúc bản cung quay về, sao ngươi lại không ở trong cung?”
Nghiên Hương cuống quýt quỳ xuống, nói:
“Là Nhiễm Hương tỷ bảo nô tỳ đi ra ngoài hỏi thăm một chút hiện tại Thái tử và nhị Hoàng tử đang ở đâu, bao giờ thì đến Phượng Nghi cung.”
Tiêu Thương Hải hừ lạnh nói:
“Chút việc nhỏ ấy cũng khiến ngươi phải tự mình đi? Bên ngoài cũng có cung nữ và tiểu thái giám, ngươi không biết phái người đi hỏi sao?”
Nghiêm Hương có chút nghẹn ngào mà thấp giọng trả lời:
“Nhiễm Hương tỷ nói, ngày hôm nay trong cung làm tiệc mừng Thái tử, nhiều người hỗn loạn, nô tỳ tự mình đi một chuyến thì tốt hơn, nơi này có nàng canh chừng là được. Bởi vậy nô tỳ cũng không suy nghĩ nhiều…”
Tiêu Thương Hải lại hỏi vài câu, thấy Nghiên Hương nói đều là nói thật, liền để nàng lui xuống.
Y nâng mắt nhìn người vẫn nhàn nhã ngồi ở một bên, nhịn không được nói:
“Bệ hạ thật không thẹn là món ngon đệ nhất trên đời này mà.”