Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1025 : Đột ngộ ý ngoại (Gặp mặt bất ngờ)

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Hách Triết vừa kinh ngạc vừa sợ hãi nói:



- Bây giờ còn kịp cứu vãn chăng?



Vu Thần lắc đầu:



- Bây giờ cứu lại đã quá trễ rồi. Được, món nợ này hãy nhớ trước đã, chúng ta còn phải tính toán món nợ cũ với Lăng Thiên trước.



Nói rồi cho Âm Vệ lui ra, dặn dò bọn chúng đi trước dụ địch, để Hách Triết ở lại cùng nhau chờ đợi.



Đứng dậy, Lăng Thiên liếc cảnh tượng bốn phía, sau đó đưa mắt nhìn về xa xa. Bên cạnh, Bạch Quang và Huyền Đan vũ sĩ còn đang trị thương, tình hình hai người đều có phần không tốt.



Chuyến du hành đến Hải vực lần này, toàn quân ngoại trừ tổn thất nặng nề, người còn sống cũng luân phiên giao chiến, nguyên khí bị thương nặng, hao tổn không nhỏ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Ngày hôm qua, ba người Lăng Thiên và Diệp Tâm Nghi chia tay, liền tìm một nơi yên tĩnh để trị thương. Bây giờ đã qua một ngày một đêm, Lăng Thiên cơ bản đã khôi phục, chỉ còn hai người Bạch Quang tu vi hơi yếu, còn phải tiếp tục trị thương.



Chân trời vầng mây theo gió phiêu lãng, tựa như chuyện trần ai xa xưa đang xao động trước mắt, khiến Lăng Thiên không khỏi cảm thấy hơi hơi thương cảm.



Cả đời ông, từ lúc gặp được Ngũ Thải đại bàng, đã vô cùng thuận lợi, có thể nói mọi chuyện như ý.



Ai ngờ nhiều năm sau quay lại nhân gian, tình hình lại trở thành như vậy.



Tiếng thở dài quanh quẩn mãi trong lòng. Cảm xúc vô tận ẩn tận trong lòng, nhưng ông lại không thể biểu lộ ra.



Bởi vì ông chính là Lăng Thiên, chính là trưởng lão của Hư Vô Giới Thiên.



Rất lâu sau, Lăng Thiên mới quay người ngóng lại, chỉ thấy Bạch Quang và Huyền Đan vũ sĩ đã tỉnh lại, đang cùng nhau nhìn ông.



Bật cười điềm nhiên, Lăng Thiên vẫn duy trì vẻ tự tin và uy nghiêm vốn có, mở lời:



- Đi thôi, phải quay lại Hư Vô giới phục mệnh.



Đứng lên, Bạch Quang hỏi:



- Trưởng lão, nếu như quay về sợ là không trả lời được cho sự giao phó của tôn chủ.



Huyền Đan vũ sĩ cũng nói:



- Hộ pháp nói có lý, chúng ta chi bằng đi tìm Kiếm Vô Trần trước, thu thập hắn sau đó mới quay về Hư Vô Giới Thiên, như vậy có gì đó tốt một chút nói ra được.



Lăng Thiên chần chừ một lúc, gật đầu đáp:



- Lo lắng các vị cũng có lý, chúng ta trước hết hãy thu thập đi tên nghiệt súc kia, sau đó mới quay về.



Nói rồi xoay lại dẫn hai người rời đi.



Trên đường, ba người vì tìm kiếm tung tích của Kiếm Vô Trần nên có ý hạ thấp cao độ để tiện tra ra những động tĩnh trên mặt đất.




Bạch Quang khổ sở lên tiếng:



- Chúng ta truy đuổi cả nửa ngày, người không đuổi kịp, ngược lại còn gặp phải Huyết Vệ của Vu Thần, cảm giác như đang bị lừa.



Huyền Đan vũ sĩ tiếp lời:



- Huyết Vệ ở đây, Vu Thần kia rất có khả năng ở lân cận, chúng ta hiện nay phải làm như thế nào đây?



Lăng Thiên trầm ngâm giây lát, cất tiếng:



- Định mệnh muốn tránh cũng không được, hay là chúng ta tùy duyên thôi, điềm nhiên đối mặt với tất cả. Bây giờ, người kia ẩn thân không ra, chúng ta trước hết tìm chỗ hắn ẩn thân rồi mới nói những chuyện khác.



Bạch Quang hai người nghe vậy gật đầu, cùng nhau bắt đầu công cuộc truy tìm.



Trong rừng cây, ánh sáng hai màu xanh trắng như sóng biển nhấp nhô, từng lớp nối tiếp từng lớp, bắt đầu triển khai truy tìm trên mặt đất.



Nhưng có điều bất ngờ với Bạch Quang và Huyền Đan vũ sĩ, hai người truy tìm từng phân từng tấc, lan ra khắp phương viên vài dặm, không ngờ lại không có được chút tung tích của bóng xám trước đó.



Ngưng việc tìm kiếm, Bạch Quang lên tiếng:



- Trưởng lão, không thấy được người đó.



Lăng Thiên điềm nhiên trả lời:



- Hắn đang ở đây, hơn nữa không xa chúng ta, nhưng các vị đã sơ ý …



Chữ "rồi" còn chưa ra khỏi miệng, liền thấy bên dưới một lá cây có ánh sáng nhàn lóe lên, sau đó một luồng khí tức yếu ớt bắn thẳng lên không trung.



- Chạy đi đâu?



Trong tiếng quát lớn, Huyền Đan vũ sĩ truy sát theo sau.



Bạch Quang không hề động đậy, ông chỉ nhìn Lăng Thiên, không hiểu hỏi lại:



- Trưởng lão nếu đã phát hiện được đối phương rồi, vì sao lại không ra tay ngăn hắn lại?



Lăng Thiên cười đáp:



- Chiêu này tên là rung cây nhát khỉ, ta thật ra hoàn toàn không chắc hắn ở đây.



Bạch Quang nghe vậy tỉnh ngộ, cười nói:



- Kế này của trưởng lão thật tuyệt vời.



Nói rồi cùng với Lăng Thiên đuổi theo Huyền Đan vũ sĩ.