Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1068 : Ngọc xích nhận chủ (Thước ngọc nhận chủ)

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Thời gian chầm chậm trôi qua. Khi Lâm Vân Phong đi vào Dịch Thiên các, lập tức dừng lại nhìn tấm biển trên Dịch Thiên các, giọng đau thương nói:



- Nơi này chính là chỗ thần bí nhất của Dịch viên, mọi đại sự đều thương nghị ở nơi này.



Hứa Khiết ôn nhu nói:



- Đừng đau lòng nữa, sau này huynh hãy ở nơi này quyết định vận mệnh tương lai của Dịch viên. Đến lúc đó … Ồ … Vân Phong huynh nhìn xem, ở giữa tấm biển đó không ngờ lại có một hình vẽ nho nhỏ, đây có phải là dấu hiệu của Dịch viên hay không?



Lâm Vân Phong nhìn thật cẩn thận, chỉ thấy ở giữa tấm bảng đó, ngay bên dưới chữ Thiên trong "Dịch Thiên các" có một dấu ấn được ấn lõm vào trong rất nhẹ. Dấu ấn này to chừng ba tấc, do năm hình tròn tạo thành, không quan sát cẩn thận căn bản nhìn không rõ được.



Ngắm nhìn dấu ấn đó, Lâm Vân Phong vẻ mặt kỳ dị, cau mày nói:



- Hình vẽ này và những gì chúng ta thấy lúc hoàng hôn rất tương tự, không biết hai bên có quan hệ thế nào?



Hứa Khiết lắc đầu nói:



- Ai biết được? Có lẽ chỉ là sự trùng hợp mà thôi.



Lâm Vân Phong trả lời:



- Hy vọng như lời muội nói, gần như chỉ là trùng hợp mà thôi. Được rồi, chúng ta tiến vào đi.



Nói rồi cất bước tiến vào, chân vừa bước xuống, một luồng khí tức kỳ quái lập tức bao trùm toàn thân Lâm Vân Phong.



Thời khắc này, Hứa Khiết thân thể run lên, liền bị một luồng sức mạnh hất bắn ra ngoài.



Lâm Vân Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, toàn thân ánh sáng rực rỡ, trong người chầm chậm bay ra một cây thước ngọc trong suốt to chừng ba tấc, xoay tròn trên đỉnh đầu của gã.



Bên trong Dịch Thiên các hào quang rực rỡ, ánh sáng xanh đỏ luân phiên xuất hiện, một thanh thước ngọc màu xanh tự động bay ra, khi đến gần thanh thước ngọc trong suốt to chừng ba tấc, toàn thân hào quang rực rỡ, làn sáng chói mắt khó nhìn phát ra lập tức nuốt lấy nó.



Lúc đó, hào quang rực rỡ ngập tràn trong Dịch Thiên các, vô số phù chú ánh sáng tản ra nhanh chóng bao phủ quanh người Lâm Vân Phong, hình thành một kết giới ánh sáng xanh huyền linh.



Hứa Khiết kinh ngạc nhìn mọi thứ, vẻ mặt trước hết lo lắng, sau lại vui mừng, một sự kích động khó che giấu hiện lên trong đáy mắt nàng.




- Không khí thật đáng sợ, không ngờ có thể nuốt lấy mọi thứ, quả không hổ với danh hiệu Vạn Diệt Cổ Động.



Té ra, nơi này chính là điểm đến của Lục Vân, cũng chính là nơi trú đóng của Vạn Diệt Cổ Động thần bí nhất trong Ngũ Đại Động Thiên trong truyền thuyết.



Thu lại tinh thần, Lục Vân ngửng đầu nhìn lên trên đỉnh đầu, chỉ thấy Nộ Long lĩnh dốc thẳng đứng, chỉ một đường lên núi chính là ao giống như con rồng kia. Ngoài ra đều là vách thẳng đứng, căn bản khó có thể bay lên được.



Đương nhiên, có được thực lực cực mạnh cũng có thể bay lên, vấn đề là không gian nơi này quỷ dị vô cùng, căn bản không để bất kỳ vật nào có thể bay lên không trung được.



Hiểu rõ những điều này, Lục Vân không chần chừ nữa, bước nhanh đến chỗ hố đào, đánh giá sơ bộ một chút, sau đó liền chầm chậm đi dọc theo hố đào lên phía trước.



Hố đào này rộng khoảng vài trượng, bên trong trơn như bôi mỡ, độ dốc thẳng đứng, căn bản khó có thể đứng thẳng được. Lục Vân ban đầu bước đi, cũng cảm giác rất hó khăn, may là chàng còn có được hai phần tu vi, thi triển Bích Hổ công thông dụng nhất nên cũng không xem là khó quá.



Trên đường tiến tới, hệt như đường xoắn, Lục Vân lần đầu tiên trong đời leo núi như vậy, cảm giác rất mới lạ. Nhưng có điều khiến Lục Vân cảm thấy rất kinh hãi, đó là càng lên cao, không khí càng mỏng hơn, hô hấp càng khó khăn hơn.



Khi Lục Vân leo lên đến sườn núi, thể lực đã tiêu hao nhiều khiến chàng phải dừng bước tại chỗ để nghỉ ngơi.



Lúc đó, Lục Vân lơ đãng quay đầu lại, liền phát hiện những chỗ mình leo qua đều để lại dấu chân rõ ràng. Chuyện này khiến chàng kinh ngạc hơn, cũng phát hiện được một vấn đề.



Vì sao mình cảm thấy mệt mỏi như vậy? Chẳng lẽ chỉ leo núi mà mệt đến vậy sao?



Chuyện tự nhiên không đơn giản như vậy. Theo phân tích của Lục Vân, thể lực bản thân tiêu hao và hoàn cảnh đặc biệt của Nộ Long lĩnh có quan hệ rất chặt chẽ.



Ngọn Nộ Long lĩnh này hệt như một sinh mạng mới ra đời, đang từng lúc từng chỗ hấp thu từng phần linh khí. Vì thế, những sinh mạng ở lân cận đều bị thôn tính, do đó hình thành một vùng đất chết như hiện nay.



Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Lục Vân, hoàn toàn không nhất định là chuẩn xác.



Thôi suy tư, Lục Vân nhìn lên bầu trời, ánh mắt bộc phát một luồng sáng rực rỡ, một luồng ngạo khí hiện khắp toàn thân. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Phất tay, năm ngón Lục Vân cắm cứng vào đá núi lửa, dùng lực bóc tách vách đá, thu được mấy miếng đá vụn sắc bén.



Sau đó, Lục Vân hai tay lần lượt nắm từng khối đá vụn, dùng đá làm môi giới để thân thể tránh tiếp xúc trực tiếp vào vách đá, cũng giống như truyền chân nguyên thông qua miếng đá nát trong tay, nhanh chóng leo lên trên.