Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1075 : Vu Thần quỷ kế
Ngày đăng: 04:55 22/04/20
Nhìn vẻ mặt thê lương của Bạch Như Sương, Vu Thần lạnh nhạt nói:
- Một cảnh tượng thật xúc động lòng người, thật sự đáng tán thành.
Bạch Quang giận dữ quát:
- Câm miệng, ngày đó ngươi không giết ta, té ra để dành cho hôm nay, ta sẽ không để cho ngươi được toại nguyện.
Vu Thần trừng mắt nhìn ông, một luồng sát khí sắc bén đánh cho Bạch Quang đột nhiên run lên, nguyên thần cơ hồ muốn tan vỡ.
Bạch Như Sương thấy vậy, giận dữ nói:
- Dừng tay, không được đả thương ông ấy.
Hách Triết nhìn Vu Thần lên tiếng hỏi:
- Chủ nhân, ngươi quả thật dự tính …
Vu Thần bật cười quỷ bí, thuận tay đỡ lấy nguyên thần Bạch Quang, nói với Bạch Như Sương:
- Muốn người rất đơn giản, phải quên hết ước định giữa chúng ta, nếu không hắn chết ngươi cũng đừng trách ta.
Bạch Như Sương hận thù nói:
- Ngươi yên tâm, trong thời gian ngắn, Liệt Thiên sẽ không tìm ngươi. Từ nay về sau phải coi vận khí của ngươi như thế nào.
Vu Thần cười đáp:
- Như vậy, lão bất tử này giao lại cho ngươi.
Nói rồi tay phải đưa ra chờ Bạch Như Sương đến lấy.
Cảnh giác nhìn Vu Thần, Bạch Như Sương chầm chậm đến gần, thấy vẻ mặt lão đắc ý, hoàn toàn không chút sát khí mới đưa tay đỡ lấy.
Bạch Quang trong lòng rất giận, cực lực tranh đấu muốn nhắc nhở Bạch Như Sương chớ để lầm mưu, đáng tiếc đã bị Vu Thần dùng Vu thuật kiềm chế.
Chớp mắt, Bạch Như Sương đã nắm lấy nguyên thần của Bạch Quang, bắt đầu dùng sức đoạt lấy. Đáng tiếc Vu Thần hoàn toàn không dễ buông tay, ngược lại vẻ mặt cười tà dị, dường như có ý thăm dò tu vi của nàng.
Thấy vậy, Bạch Như Sương cẩn thận vô cùng, vừa phòng ngự toàn lực, phong bế kinh mạch và huyệt đạo toàn thân, vừa từ từ gia tăng áp lực.
Vu Thần dường như nhìn thấu được tâm tư của nàng, cười nói:
- Tính cảnh giác rất cao, nhưng trước mặt bổn thần rõ ràng trục trặc một ít rồi.
- Giữa hai chúng ta, giao đấu thẳng thắn sống chết có ý nghĩa chăng?
Thiên Sát sửng người, sau đó lập tức tỉnh ngộ, quát lớn:
- Ngươi cho là rất phí sức chăng, muốn trực tiếp thẳng thắn chăng?
Liệt Thiên nói:
- Phân thắng bại không ở thời gian ngắn dài. Đánh nhau lâu không nổi, chi bằng rút ngắn thời gian lại.
Thiên Sát lên tiếng:
- Được, nói rất sảng khoái, ta thích như vậy. Ngươi nói đi, làm sao mới có thể thi tài nhanh nhất?
Liệt Thiên nghĩ một lát, trầm giọng nói:
- Chúng ta cũng không loanh quanh, lấy giới hạn ba chiêu làm hạn phân cao thấp, nếu là ngang tay thì lần sau quay lại.
Thiên Sát suy nghĩ một lúc, gật đầu nói:
- Được, cứ như lời ngươi, ba chiêu định cao thấp.
Liệt Thiên bật cười lạnh lùng, nhắc nhở:
- Cẩn thận nhìn cho rõ, đừng đến lúc đó thua rồi lại không phục.
Thiên Sát khinh bỉ nói:
- Muốn thắng ta, ngươi còn làm chưa được đâu. Đến đây, ta cho ngươi thời gian để ngươi thi triển toàn lực.
Nói rồi ngạo nghễ đứng bất động, đôi mắt một đỏ một xanh lấp lánh ánh sáng quỷ dị, phối hợp với hai cánh đen ngòm sau lưng, chín cái đuôi dựng đứng khiến cho người ta cảm thấy tự phụ và âm hiểm.
Liệt Thiên ánh mắt hơi biến, thấy Thiên Sát điên cuồng như vậy, tuy nói trong lòng không vui nhưng lại chưa từng tỏ lộ, ngầm tự điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể.
Đối mặt với Thiên Sát, Liệt Thiên có cảm giác ép bức, vì danh dự bất bại của bản thân, cho dù Liệt Thiên kiêu ngạo cũng không thể không cẩn thận, dù sao cao thủ như vậy, sinh tử có thể không để ý nhưng lại phải duy trì sự tôn nghiêm.
Tựa như Ma Thiên tôn chủ ngày trước, đến chết đều vì sự thất bại với Liệt Thiên mà canh cánh trong lòng.
Tay phải giơ cao, lòng bàn tay ngửa lên không, toàn thân Liệt Thiên kình khí kinh người đi dọc theo tay dâng lên, dẫn động không khí bốn bề hình thành một cột gió bảy màu xông thẳng lên đến tầng mây.
Xung quanh, cuồng phong gào thét, không khí lưu động nhanh chóng thu nhỏ, vừa kéo Thiên Sát đến gần mình, vừa như một dòng xoáy quay cuồng thổi lên trên, liên tục không ngừng tuần hoàn.