Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1084 : Đao kiếm hợp nhất

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Kết quả nhanh chóng được biết, chỉ thấy Càn Khôn Ngọc Bích đang hạ xuống đột nhiên ngưng lại cách phía trên quả cầu ánh sáng ba thước, ánh sáng xuyên qua cơ thể lan tỏa cả vạn trượng, linh khí thần thánh vô tận như triều cường cuồn cuộn chảy vào trong quả cầu ánh sáng, khiến cho mặt ngoài hiển hiện lên từng đợt hào quang xanh đỏ.



Ở bốn phía, cột sáng bắt đầu thu nhỏ lại, năng lượng và linh khí trộn lẫn bên trong tuôn lên phía trên quả cầu ánh sáng, phối hợp nhịp nhàng với Càn Khôn Ngọc Bích, khiến cho quả cầu ánh sáng màu xanh thẫm dần trở nên trong suốt, cuối cùng ánh sáng mạnh mẽ chợt lóe, một luồng ngoại lực làm vỡ nát tất cả, mọi cảnh tượng xung quanh đều biến mất tăm.



Như vậy, bên trong Vạn Diệt Cổ Động chỉ còn lại quả cầu ánh sáng trong suốt và thanh binh khí thần kỳ, hai vật này cách nhau mười trượng, một trên một dưới, nhìn nhau từ xa.



Sau bao biến cố là một vùng tĩnh lặng.



Không gian bên trong không có một tiếng động nào, thanh binh khí thần kỳ cũng không hề nhúc nhích, như vừa đang chìm vào giấc ngủ say, vừa đang yên lặng chờ đợi.



Phía dưới, quả cầu ánh sáng trong suốt thì có chút kỳ lạ, tuy bản thân nó không động đậy nhưng các loại ánh sáng bên trong lại chuyển biến nhanh chóng, có thể nhìn thấy thông qua vách sáng trong suốt.



Thời gian cứ trôi đi theo từng biến hóa, ánh sáng trong quả cầu ánh sáng từ lúc hỗn tạp đến lúc hài hòa, từ hài hòa biến thành trong suốt và cuối cùng là hoàn toàn không thấy gì nữa.



Lúc này, một mầm sống mới trong quả cầu ánh sáng dần hiện ra trước mắt của chúng ta.



Cậu bé toàn thân lấp lánh đó có hình dáng giống như một em bé sơ sinh, trước ngực có một cái bớt hình tròn như miếng ngọc bội màu đỏ nhạt. Đôi bàn tay phát sáng nhàn nhạt, bên trái sáng bạc, bên phải sáng đỏ, phân rõ rạch ròi.



Cậu bé nhắm tịt đôi mắt, toàn thân ánh sáng lưu chuyển và đang khẽ chớp động, giống như đang thăm dò không gian xung quanh.



Tình cảnh này kéo dài khá lâu, khi cậu bé mở mắt, phóng ra hai luồng sáng bảy màu rực rỡ và kỳ dị đến khó tả. Cậu ta nhìn lên thanh binh khí thần kỳ phía trên, cả hai như đang trò chuyện với nhau.



Trong chớp mắt binh khí thần kỳ tự động xoay chuyển và hạ xuống rất nhanh đến phía trên quả cầu ánh sáng rồi phát ra một ngọn lửa sáng bảy màu, nhẹ nhàng cắt quả cầu ánh sáng và xuất hiện trước mặt cậu bé.



Giây phút này cả hai đều cách nhau không xa, một luồng sáng lung linh di chuyển qua lại với nhau, từ đó nảy sinh những thay đổi diệu kỳ.



Đầu tiên ánh mắt của cậu bé có chút biến hóa như vừa biết được điều gì đó từ binh khí thần kỳ.


- Phá Thương, có vẻ không tệ lắm, chỉ là tại sao không lấy tên Diệt Thiên?



Binh khí thần kỳ khẽ động, phát ra một tiếng kêu nhỏ như muốn lý giải điều gì.



Nghe xong, Lục Vân cười nói:



- Thì ra ngươi thấy chữ Diệt đã dùng đặt tên mở đầu cho ngươi mấy ngàn năm rồi, muốn đổi không khí chứ gì. Vậy thì ta theo ý ngươi vậy, từ đây về sau sẽ gọi ngươi là Phá Thương.



Nhẹ vang một tiếng, binh khí thần kỳ đột nhiên uốn lượn kéo dài, tạo hình như một bàn tay vuốt nhẹ hai cái lên mặt của Lục Vân rồi khôi phục lại nguyên dạng.



Điều này khiến cho Lục Vân ngẩn người ra một lúc, ngạc nhiên nói:



- Tên này thật là tinh nghịch, tưởng ta là đàn bà con gái hay sao mà sờ mó lung tung thế.



Phá Thương ánh lên hào quang nhưng đang giễu cợt, toàn thân không ngừng lay động.



Lục Vân lắc đầu cười, tay phải phẩy về phía trước, chỉ thấy Phá Thương khẽ run rồi phát ra vầng sáng đỏ rực, nó thoát ly thân kiếm và hóa thành một con rồng ánh sáng, vừa tiến ra phía trước vừa gào rống.



- Chà, nhiều trò nhỉ, xem ra ý thức tự chủ của ngươi cũng mạnh đấy, ta phải bó buộc ngươi thôi, chứ không sau này lại làm loạn làm càn.



Nói xong ánh bạc lóe lên trên bàn tay phải, sức mạnh của Trấn Hồn phù trong cơ thể truyền vào Phá Thương, khiến cho hào quang của nó run rẩy, hình dáng vốn tùy ý biến hóa nay đã định hình lại.



Thấy kết quả khá tốt, Lục Vân cười nói:



- Vậy mới phải chứ, nếu không thì sớm muộn ngươi cũng làm chủ của ta mất thôi. Được rồi, hiếm khi đến Vạn Diệt Cổ Động, ta cứ quan sát tỉ mỉ nơi này một lúc, dù gì cũng còn chút duyên ngộ đang đợi ta khám phá.



Nói xong tâm niệm vừa động, binh khí thần kỳ Phá Thương tự động biến mất, còn dấu ấn trên trán thì hơi lóe sáng.