Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1100 : Âm mưu thất bại
Ngày đăng: 04:55 22/04/20
Lúc này, một tin tức nguy hiểm truyền vào trong não của Lục Vân. Một mũi tên cực độc của Vu Thần khiến Lục Vân cảnh giác, nhanh chóng đề phòng.
Phát hiện được tình hình này, Lục Vân lập tức phân tích tình huống trước mắt, phát hiện né tránh đã không kịp, chỉ còn cách đánh thẳng.
Vì thế Lục Vân không chút do dự nữa, thân thể phân thành bốn nhanh chóng hợp nhất, toàn thân bảy màu lấp lánh, tay phải trong lúc xoay lật, một luồng hào quang rực rỡ rẻ không xuất hiện, hóa thành một lưỡi đao ánh sáng, vừa hấp thu linh khí bốn phía, vừa đón thẳng lấy một tên của Vu Thần.
Tức thì, mũi tên đen ngòm gặp phải đao sáng rực rỡ, hai bên đột nhiên dừng lại, sau đó đứng hẳn cách nhau ba tấc giữa không trung.
Quan sát cẩn thận, chỉ thấy mũi tên ánh sáng đen ngòm chuyển động không ngừng, toàn thân làn sáng âm u lấp lánh hệt như có sức sống, ẩn chứa chấp niệm mạnh mẽ vô cùng, như muốn xuyên thủng tất cả.
Ngoài ba tấc, đao sáng run rẩy không ngừng, bên trong là một lưỡi đao vô cùng xinh đẹp, chính là thần binh "Phá Thương" của Lục Vân.
Cục diện giằng co duy trì một lúc liền chuyển từ thăng bằng như ban đầu thành bất ổn định, mãi cho đến lúc tan biến hoàn toàn.
Lúc này, phát sinh không ít chuyện. Ban đầu hai luồng sức mạnh thứ lực quân bình, dòng khí cuồng dã sinh ra khiến cho cả đại điện rung động không thôi, nhìn xa xa cứ như sắp ngã xuống.
Sau đó, kết thúc một phen tranh đấu, giữa hai bên liền xuất hiện biến hóa yếu ớt. Mũi tên tuyệt độc đó của Vu Thần đã dùng mũi đánh vào diện, phá được sức mạnh trói buộc của thần binh phá thương, hung hăng va chạm lên thần binh, hai bên qua lại liên tục, chia ra rồi lại hợp, hợp rồi lại chia, trạng thái hai bên vô cùng bất ổn.
Cứ vậy, dòng khí bốn bề chịu ảnh hưởng tạo nên một vụ nổ liên hoàn, khiến cho trong Hư Vô đại điện tiếng sấm điếc tai, hoa lửa tung tóe.
Tình hình như vậy kéo dài giây lát, mũi tên ánh sáng đen ngòm trong lúc giao tranh cuối cùng kết dính vào thần binh Phá Thương, hai bên toàn lực đấu tranh, hào quang hai bên nhấp nhô không ổn định.
Thật lâu sau đó, mũi tên cực mạnh của Vu Thần, khi đối mặt với thần binh Phá Thương của Lục Vân, cuối cùng đã không còn tung tích.
Giữa không trung, Vu Thần kêu lên một tiếng, hé miệng phun ra máu tươi, lập tức bị thương không nhẹ. Bên dưới, Lục Vân tay phải thu lại, lòng bàn tay hào quang bảy màu hiện ra, Phá Thương thần binh ảo hóa ngàn vạn, không những hất bắn Thất Tuyệt Phích Lịch xà khiến nó trọng thương, còn đánh tan nát đóa mẫu đơn màu đen.
Đến lúc này, chiêu thứ hai đã kết thúc.
Vu Thần trọng thương, Lục Vân chiến thắng. Điều này khiến những người quan sát vẻ mặt nặng nề, có cái nhìn mới mẻ về thực lực của Lục Vân.
- Chủ nhân,người bị có nặng không?
Hách Triết bay đến quan tâm hỏi han, ánh mắt toát ra mấy phần thất vọng.
Vu Thần nhìn lão, khuôn mặt xấu xí nở nụ cười cay đắng, nhỏ nhẹ nói:
- Ba thì đã qua được hai, trận chiến này xem ra không được theo ý người. Có lẽ …
Có lẽ cái gì Vu Thần không hề nhắc đến, lão chỉ nhẹ nhàng hạ xuống, thân thể hai mặt trong quá trình hạ xuống đã khôi phục lại hình dáng xấu xí.
Nhìn Vu Thần, Lục Vân điềm nhiên nói:
- Còn lại một chiêu cuối cùng, ngươi nhất định có chuyện muốn hỏi.
Vu Thần trong lòng chấn động, lãnh đạm nói: Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Nhưng dù sao lão cũng là Vu Thần, khi đã biết không đường thối lui, lão vẫn giữ được ngạo khí của mình, chọn lựa quyết chiến sinh tử mà không phải né tránh.
Liệt Thiên nghe vậy, bay đến ngăn trước mắt Vu Thần, gằn giọng nói:
- Với thực lực của ngươi, ba chiêu qua phải chết là chắc chắn. Lúc đó, bổn hoàng đi tìm ai đây?
Vu Thần lạnh lùng nói:
- Không cần phải xem nhẹ bổn thần, cho dù ta thua Lục Vân, cũng không dễ dàng chết đi như vậy. Đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết chuyện phá giải thế nào.
Liệt Thiên hỏi lại:
- Ta làm sao có thể tin được ngươi?
Vu Thần cười lạnh nói:
- Tin hay không là do ngươi!
Liệt Thiên bất đắc dị, hừ giận một tiếng, xoay người bỏ đi.
Vu Thần cụp mắt, liếc xung quanh, cuối cùng nhìn Lục Vân, hỏi han:
- Trước đây ngươi nói ta đã sai, gần như chỉ là chuyện này thôi sao?
Lục Vân đáp:
- Không phải, ngoại trừ chuyện này ra, còn có một số chuyện khác nữa.
Vu Thần nói:
- Chuyện đã đến thế này, có gì ngươi cứ nói thẳng ra, không cần thiết phải khua môi múa mép.
Lục Vân điềm nhiên nói:
- Những câu này thật ra ta không muốn nhắc đến, bởi vì ta sợ ngưoi nghe rồi sẽ bị đau lòng.
Vu Thần kinh ngạc nói:
- Đau lòng? Ha ha ha … Ngươi cũng xem nhẹ Vu Thần ta quá rồi.
Thấy lão như vậy, Lục Vân than nhẹ nói:
- Nếu ngươi đã cố chấp muốn biết, ta sẽ nói cho ngươi. Ban đầu, ân oán giữa ta và ngươi đúng như ngươi nói, không cần thiết phải quyết sinh tử. Nhưng ta đã từng đáp ứng với ông chủ Cửu U, phải đem sức mạnh Cửu U hoàn lại cho Cửu U. Như vậy, nếu ta có thể giết ngươi, hoặc là lấy đi sức mạnh Cửu U trên người ngươi. Trước đây, ta luôn tính không giết chết ngươi, chỉ thu hồi sức mạnh Cửu U trên người ngươi. Nhưng hành động vừa rồi của ngươi, lại lần nữa đẩy ngươi xuống vực sâu tà ác. Điều này khiến ta đổi ý kiến.