Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1114 : Tứ vị nhất thể - phần 3
Ngày đăng: 04:56 22/04/20
Nhưng vài trăm luồng Ý Niệm Thần Ba này tần suất không khác biệt lớn, khi đến gần thân thể Lôi Thiên thì phần lớn đã bị quầng sáng kia ngăn trở. Đến cuối cùng chỉ còn vài chục luồng Ý Niệm Thần Ba thật sự đến gần được Lôi Thiên, nhưng tác dụng thật sự chỉ còn một luồng mà thôi. Như vậy xem ra cũng là may mắn lắm rồi.
Thông qua sự thăm dò của luồng Ý Niệm Thần Ba đó, Lục Vân đã hiểu đại khái được sức mạnh của Lôi Thiên, biết hắn sau khi dung hợp được sức mạnh của Địa Âm Thiên Sát, lực lượng mới sản sinh có tính chất vô cùng kỳ dị đặc biệt, ẩn chứa hai khí âm dương, là một loại sức mạnh vô cùng hoàn mỹ, có năng lực đặc thù tự tổ chức vô cùng vô tận, quả thực chẳng khác nào vĩnh viễn bất diệt.
Ngoài ra, thân thể Lôi Thiên vừa phát sinh biến hóa, sức mạnh to lớn trong cơ thể vốn còn có một chút bài xích hắn, lúc này đã dần dần tiếp nhận hắn, hai bên đang hướng đến giai đoạn hoàn mỹ. Còn về nhược điểm, Lục Vân cũng dò xét, nhưng căn bản không thấy có nhược điểm nào, điều này khiến chàng kinh hãi trong lòng.
Thời khắc này, Lôi Thiên do trong lòng không chút tạp niệm, quyền pháp tự nhiên mà ra làm chúa tể mọi thứ, biểu hiện tính áp đảo rất lớn. Thấy vậy, những người quan sát chiến trận bốn phía vẻ mặt biến hẳn, U Minh ma long vui mừng không thôi, mấy cô Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên lại lo lắng vô cùng.
Đối mặt với tình trạng này, Lục Vân lập tức ngưng phản kích, bố trí tinh thần dị lực chu đáo quanh người, khiến cho những quả cầu ánh sáng do Lôi Thiên phát ra khi đến liền tự động vỡ nát, không tạo nên uy hiếp cho chàng.
Đến lúc này, Lục Vân từ việc phản kích chuyển thành phòng ngự, bề mặt xem ra cục thế bất lợi, nhưng trên thực tế lại giảm bớt lãng phí chân nguyên. Hơn nữa, Lục Vân lúc này lợi dụng thời cơ để cân nhắc tình thế trước mắt, xem xét phản kích như thế nào mới có hữu hiệu đây.
Không trung lúc này hoàn toàn bị Lôi Thiên khống chế, vô số quả cầu ánh sáng mang theo sức mạnh chấn động trời đất phân bố trên từng góc của chiến trường, tất cả khí tức liên thông hệt như biển cả mênh mông, bao vây chặt chẽ Lục Vân.
Tình hình như vậy, Lục Vân muốn đảo chuyển cục thế rõ ràng không có khả năng. Cho nên Lục Vân phải tạo nên bất ngờ mới có hy vọng chuyển biến tình thế. Cân nhắc rồi, Lục Vân nghĩ ra một kế, bất quá vô cùng nguy hiểm, chuyện này phải có bá lực và dũng khí rất lớn.
Hơi chần chừ một chút, Lục Vân quyết tâm làm, toàn thân khí thế đang dần dần tăng lên đột nhiên biến mất, cả người thu lại tất cả phòng ngự, không chút đề phòng đứng ngay tại chỗ. Hành động này khiến người ta thất kinh, bốn cô Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên la lên kinh hãi trước hết, nhắc chàng không được sơ ý.
U Minh ma long thấy vậy rất mừng, bật cười điên cuồng:
- Lục Vân, ngươi đúng là đi tìm cái chết. Ha ha ha …
Lôi Thiên hơi ngạc nhiên, hành động của Lục Vân ngược với bình thường khiến tâm tình hắn vốn bình tĩnh như mặt nước, đột nhiên phát sinh ra một chút rung động.
Phản ứng của Lôi Thiên đã sớm nằm trong kế của Lục Vân, chàng sở dĩ mạo hiểm như vậy chỉ để có được cơ hội khó tìm này. Vì thế, Lục Vân lúc này đang tĩnh chợt động, hai tay vừa buông ra chợt hợp lại kết thành một pháp ấn trước ngực, toàn thân ánh sáng rực rỡ luân chuyển, dòng khí mạnh mẽ hình thành một vũng xoáy điên cuồng hấp thu tất cả mọi thứ xung quanh.
Cử động này vô cùng quái dị, những người đang quan sát thấy Lục Vân đang tìm cái chết, bởi vì chàng không những không chống lại quyền kình đáng sợ của Lôi Thiên, ngược lại còn hút nó đến gần, đây có khác gì lão thọ tinh lại sợ sống lâu đâu?
Những người đang quan sát cảm thấy nghi hoặc trong lòng, bất kể là mấy người Trương Ngạo Tuyết hay là U Minh ma long đều biết Lục Vân không ngu ngốc chủ động chịu chết như vậy. Thế thì hành động của chàng ẩn chứa bí mật gì đây?
Nói điểm này ra thì rất đơn giản.
Cau chặt mày kiếm, Lục Vân kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn hợp thể cả bốn để giao chiến với ta?
U Minh ma long hận thù trả lời:
- Không sai. Hôm nay cho dù thế nào ta cũng muốn mở cửa thời không, vì thế giữa chúng ta hẳn phải có một bên nằm xuống.
Lục Vân lạnh lùng tàn khốc nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ dành thời gian cho ngươi dung hợp sức mạnh chăng?
U Minh ma long bật cười điên cuồng:
- Thời gian? Ha ha ha … Lục Vân ngươi sai rồi, Lôi Thiên trước đây khi dung hợp sức mạnh của Địa Âm và Thiên Sát thì cần có thời gian, bởi vì hắn là người thuộc thế giới các ngươi, có tính bài xích sức mạnh của chúng ta, vì thế mới cần có quá trình. Nhưng ta và Thiên Sát, Địa Âm đến từ cùng một nơi, sức mạnh giữa chúng ta chớp mắt đã có thể dung hợp, hơn nữa còn tăng lên gấp mười lần, đạt đến cảnh giới cao thâm không lường được, điều này ngươi chưa từng biết đến. Ha ha ha …
Tiếng cười điên cuồng hoang dã dần dần tăng mạnh, chỉ giây lát đã sinh ra sức mạnh kinh người, từ trung tâm ma long khuếch tán ra bốn phía, đến nơi nào không gian vặn vẹo, Hư Vô Giới Thiên bắt đầu bước vào giai đoạn hủy diệt.
Lục Vân biến sắc, quát to:
- Đại linh nhi, ngươi toàn lực bảo hộ mấy người Hải Nữ, nơi này để mình ta ứng phó.
Tứ Linh thần thú giọng không an, dặn dò:
- Ngươi cẩn thận, sức mạnh U Minh ma long to lớn, vượt gấp ba lần Lôi Thiên, ngươi …
Lục Vân ngắt ngang:
- Không cần nói nhiều, ta biết rồi, ngươi đi đi.
Tứ Linh thần thú vâng một tiếng, lập tức quay lại bên cạnh bốn người Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên, toàn lực triển khai kết giới phòng ngự để bảo hộ sự an toàn cho bọn họ. Lục Vân tiên tổ (kẻ nghịch thiên) vẫn bình thản như cũ, không thấy có chút biểu tình nào. Điều này khiến mấy người Trương Ngạo Tuyết bất an.