Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 124 : Ma Môn Sơ Thủy
Ngày đăng: 04:45 22/04/20
Huyền Ngọc Chân Nhân thần sắc ngưng trọng hỏi:"
- Ngươi còn tin tức gì nữa không? Chỉ cần có khả năng, ta sẽ tận lực giải quyết."
- Sự tình là như thế này, theo lời thuật lại của cao thủ bổn phái trấn giữ Tàng Thi Giang thì vào buổi sáng sớm hôm nay tại lối vào Ma vực Tàng Thi Giang xuất hiện một người một thú. Người này rất quái lạ, nhìn bề ngoài chỉ khoảng mười tuổi nhưng trông rất hung tợn, có phần giống một ma quân tàn khốc. Người cổ quái đó cưỡi trên một con kỳ thú, hình dáng tròn xoe như chiếc đĩa, toàn thân nó có tới tám con mắt, mỗi con mắt lại có màu sắc khác nhau, nhìn thập phần thần bí. Một người một thú như gió cuốn tiến vào Ma vực Tàng Thi Giang, xông thẳng vào cửa Ma vực. Vì mục đích an toàn, cao thủ bổn phái đã toàn lực xuất thủ cản trở, sợ hắn đả phá lối vào Ma vực. Tuy nhiên sau khi giao thủ, cao thủ bổn phái phát hiện người này cực kỳ tinh thông Ma vực kỳ học là Ma Diệt Kỳ Tâm, vả lại con thú hắn cưỡi uy lực tuyệt luân, chỉ một chiêu đã làm tứ vị cao thủ trọng thương. Sau đó, một người một thú nhanh chóng bay qua Hàng Ma Xử, một chiêu đả phá cửa khẩu Ma vực, rồi biến mất tại Tàng Thi Giang. Cửa ra đã bị phá nên có một số lớn Ma vật của Ma vực đã tràn ra ngoài, tuy bổn phái đã toàn lực ra sức, điều động tất cả môn hạ cản trở nhưng cũng không cách nào bịt lại được cửa ra. Do vậy, lần này đệ tử đến đây, thứ nhất là báo cáo sự tình với quý phái, thứ hai là xin hỏi Huyền Ngọc sư bá, trước mắt chúng ta phải giải quyết như thế nào?
Nhìn mọi người, Bổn Nhất nói mà trong tâm nặng trĩu."
Nhìn Bổn Nhất, thời khắc này trong Dịch Viện im phăng phắc, trên mặt mọi người đều hiển lộ thần tình kinh hãi. Đối với sự việc lần này, mọi người đều không trách Bồ Đề Học Viện phòng thủ bất lực, nhưng hiện tại quả thật nhân gian giới đang chính diện đối mặt với hiểm nguy. Hiện nay Ma vực với nhân gian giới xuất hiện hai thông đạo, đã có nhiều cao thủ tiến nhập nhân gian, đối với tu chân giới Lục viện mà nói điều tối trọng yếu bây giờ là tìm ra được phương pháp bịt kín thông đạo, toàn lực tiêu diệt những Ma vật đã tiến nhập nhân gian, vì nhân gian mà bảo vệ hoà bình."
Nhẹ thở dài, Huyền Ngọc Chân Nhân trầm trọng nói:"
- Đối với kiếp nạn này, chúng ta đã tận tâm tận lực nhưng cũng vô phương cản trở, có lẽ chỉ còn trông vào vận mệnh thôi. Đầu tiên là vì việc không may ở Quỷ vực, chúng ta đã phí tận tâm cơ, phải trả một giá rất đắt mới miễn cưỡng đóng kín được Quỷ vực thông đạo. Nhưng bây giờ sự việc đã cách mười ngày rồi, Ma vực thông đạo đến nhân gian đã được đả thông, dường như tất cả đều quyết tâm tranh thủ phóng ra, thực sự làm người ta không thể tin được."
Tử Dương Chân Nhân nhìn ông đầy cảm khái, không nhịn được lên tiếng:"
- Sư huynh, bây giờ không phải là lúc than thở, huynh nói chúng ta làm sao để ứng phó với trường kiếp nạn này đây? Hiện giờ sự tình đã phát sinh, than thở thì cũng không có ý nghĩa gì nữa, chúng ta phải dũng cảm đối diện với thực tại. Theo nhận định của cá nhân đệ, sự việc tối cấp thiết trước mắt chúng ta là tìm biện pháp bịt kín lưỡng đạo giữa nhân gian và Ma vực. Đồng thời hiệu triệu nhân sĩ chính đạo khắp thiên hạ, cùng nhau liên hợp xuất kích, toàn lực tiêu diệt những Ma vật đã tiến nhập nhân gian, cùng lúc làm được hai việc đó mới có hy vọng bảo vệ hoà bình cho nhân gian, ý sư huynh như thế nào?"
Nhìn Tử Dương, Huyền Ngọc Chân Nhân nhẹ gật đầu nói:"
- Đệ nghĩ không khác với huynh, ta cũng đã có ý định như vậy. Bây giờ chúng ta phái người thông tri với tứ viện còn lại, yêu cầu bọn họ toàn lực hiệp trợ, mọi người đồng lòng ứng phó với kiếp nạn lần này. Đồng thời triệu tập nhân sĩ chính đạo thiên hạ, hợp thành một đội ngũ trừ ma, bắt đầu hành đạo thiên hạ, trừ diệt tà ma.
Nói xong quay xuống, chằm chằm nhìn Bổn Nhất nói:"
- Bây giờ sư điệt về trước đi, nói với Pháp Quả Đại Sư của quý phái toàn lực thủ trụ ở cửa Tàng Thi Giang, ta sẽ nhanh chóng phái người tới chi viện. Bây giờ ta cho Hoành Phi cùng với sư điệt đi trước, sau sẽ điều thêm người, đợi sau khi ta triệu tập mọi người sẽ lập tức đến đó."
Bổn Nhất gật đầu nói:"
Điềm nhiên mỉm cười, Lục Vân nói:"
- Không có gì, ta đã thu liễm khí tức toàn thân thôi mà, để tránh bạch y trung niên tra xuất ra lai lịch. Người đó tu vi thâm bất khả trắc, rất có khả năng xuất thân từ Ma tông, nên cẩn thận cũng có điểm tốt. Tốt rồi, đa tạ đạo trưởng đã nói sự thật, Lục mỗ vô cùng cảm kích. Bây giờ phía dưới hình như đã có động tĩnh, ta không làm phiền đạo trưởng nữa, mong ông bảo trọng."
Nói xong thân ảnh loé lên, mang theo Bách Linh xuất hiện ngoài trăm trượng, điềm nhiên nhìn xuống động tĩnh phía dưới."
Đỉnh Thiết Trúc Phong, một trăm lẻ sáu Ma vực cao thủ ở trung tâm, ba mươi bảy ma thú phân bố ở ngoài, hình thành một trận thế phòng thủ bốn phía. Vòng trong, hai mươi tám Ma linh lập thành hình thất tinh, phân biệt tứ phương, tạo thành vòng phòng ngự thứ hai. Ở giữa, khác với chín luồng hắc ảnh tĩnh lập vô động, ba mươi hai đạo ma ảnh gần đó qua lại như con thoi, chăm chú nhìn xuống mặt đất như đang tìm kiếm vật gì đó. Giữa sườn núi, những người tu chân thấy ma thú trận thế phòng thủ nghiêm ngặt, đều lờ mờ phát giác được điều gì đó. Lúc này thấy một hắc y lão giả phi thân đứng giữa không trung, mục quang tà dị nhìn lên đỉnh núi, lạnh lẽo nói:"
- Mọi người không cần phải đợi nữa, lúc này Ma vực cao thủ hiển nhiên đã phát hiện khí tức của Định Thiên thần châm. Bây giờ chúng ta không hành động, để bọn chúng đắc thủ thần khí chúng ta sẽ không còn một cơ hội nào, mọi người hành động!"
Nói xong thân ảnh lắc nhẹ, người vọt lên trăm trượng xuất hiện tại đỉnh núi."
Thấy hắn phát động tập kích đột ngột, xung quanh đồng thời không ít người không nhẫn nại được nữa, những người này nhanh chóng bay thẳng lên đỉnh núi. Những chính đạo nhân sĩ còn lại thì nhìn nhau, nhất thời không ai có chủ ý gì."
Nhìn những tà đạo nhân sĩ với Ma vực cao thủ bắt đầu giao chiến, một vị cát y lão giả khoảng lục tuần mở miệng nói:"
- Nào, đã đến đây rồi, mọi người không cần phải do dự nữa. Không quan trọng là vì tiêu diệt tà ma hay bảo vệ hoà bình thì giữa chúng ta với bọn ma đầu cũng ở thế không đội trời chung. Bây giờ chúng ta cứ toàn lực ứng phó, không được để thần châm lọt vào tay của Ma vật nếu không sau này nhân gian sẽ gặp nguy hiểm. Vì sự hoà bình của nhân gian, vì sự an toàn của giới tu chân, các vị chính đạo đồng minh hãy xuất hết thực lực tiêu diệt bọn chúng."
Hét lên một tiếng lớn, toàn thân lão giả xuất hiện hồng quang đỏ rực, thân thể hoá thành một hoả cầu hướng thẳng bọn Ma vật tấn công. Có lão giả dẫn đầu, những chính đạo nhân sĩ bao gồm cả Quy Vô đạo trưởng đều toàn lực ứng phó, các bảo kiếm loé lên quang hoa đủ màu sắc đẹp mắt, nhảy múa trên bầu trời Thiết Trúc Phong.
Tựa vào ngực Lục Vân, Bách Linh cười mỹ lệ nói:"
- Đầu gỗ à, cảnh này hấp dẫn quá, kiếm quang bay qua bay lại, các sắc quang hoa lấp lánh không ngừng, nhìn giống như phóng pháo bông đón chào năm mới, mỹ lệ cực điểm. Chỉ là không biết cảnh sắc mỹ lệ này có thể duy trì được bao lâu, nếu cứ tiếp tục như thế này đến khi trời tối thì sẽ càng đẹp đẽ hơn đó."
Bình tĩnh nhìn cuộc đả đấu trên đỉnh núi, Lục Vân phát hiện lúc này trên Thiết Trúc Phong, ngoại trừ bản thân mình không động thủ thì còn có thần bí trung nhân nữa. Nhìn nụ cười tà dị của nguời trung niên, tâm lý Lục Vân xuất hiện một cảm giác không nói được, tựa hồ giữa người đó với bản thân mình có mối liên hệ nào đó, nhưng đó là gì thì vô pháp hiểu thấu. Từ lúc đến đây tới giờ, Lục Vân vẫn luôn dò thử khí tức của hắn, trong cảm giác của chàng, hắn tựa như là một luồng hắc ảnh, có cái gì đó cực kỳ không rõ ràng.