Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 128 : Trường Đình Tương Ngộ

Ngày đăng: 04:45 22/04/20


Không nói tới chuyện Lục Vân đang kinh ngạc trầm tư, quay trở lại chuyện quang mang do Ngũ Thải Tiên Lan phát ra càng lúc càng thịnh đã áp chế khiến cho khí tức của thần châm yếu dần. Thời gian dần trôi, quang hoa của Định thiên thần châm theo đó cũng dần ảm đạm. Dưới khí tức thần thánh cường đại của Ngũ Thải Tiên Lan, thần châm từ từ thu nhỏ lại thành cây trâm dài một tấc, nhìn giống như một đóa mai tử hồng rồi biến mất vào trong luồng ánh sáng màu vàng chói mắt."



Kim sắc thu lại, quanh thân Ngũ Thải Tiên Lan ngũ sắc quang hoa chớp động, đóa hoa ở giữa không trung biến đi cực kỳ huyền diệu. Các cao thủ có mặt ở xung quanh không một ai biết được đóa Ngũ Thải Tiên Lan này từ đâu tới và đi về chốn nào. Tất cả chỉ như một giấc mộng, duy chỉ thiếu có Định thiên thần châm."



Bạch Vân Thiên lướt nhìn xung quanh khẽ thở dài, cuối cùng ánh mắt dừng lại nơi Lục Vân với thần tình cổ quái rồi chớp thân biến mất không còn chút dấu vết. Hắn đi rồi Ma Sát cũng hiểu không cần phải lưu lại nơi đây làm gì, không nén được tiếng thở dài hắn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm phẫn nộ miễn cưỡng dẫn theo đám cao thủ rời khỏi."



Nhìn khoảng không gian phía Ngũ Thải Tiên Lan vừa biến mất, Lục Vân nói nhỏ:"



- Không ngờ lại có kết cục như thế này, quả nhiên nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người."



- Thật vậy, quả nhiên nằm ngoài dự tính. Có lẽ trong thế gian có nhiều sự việc xảy ra mà chúng ta không hiểu hết được, nên khi gặp rồi thì cảm thấy kinh ngạc."



Ngẩng đầu nhìn trời cao, Bách Linh cất giọng nhỏ nhẹ."



Nhìn thiếu nữ mỹ lệ ở trong lòng, đột nhiên Lục Vân phát hiện giờ đây nàng ta khác hẳn với lúc trước. Cẩn thận suy nghĩ một lúc Lục Vân đã hiểu rõ, nguyên do Bách Linh trong thời điểm này toàn thân toát ra vẻ thành thục. Lục Vân chợt cất tiếng cười nhẹ:"



- Bách Linh giờ đây đã thành người lớn rồi, không còn dáng vẻ trẻ con nữa."



Tròng mắt xoay chuyển, Bách Linh nhìn Lục Vân với vẻ cổ quái, lên tiếng hỏi:"



- Vậy sao, muội thật sự thành người lớn không còn là trẻ con nữa? Huynh không tốt, phải giải thích tại sao muội thực sự đã thành người lớn! A, muội không chịu đâu, muội không thích trở thành người lớn, làm người lớn chẳng tốt chút nào cả."



Vừa nói Bách Linh vừa ôm cổ Lục Vân, thân hình quyến rũ không ngừng chuyển động trong vòng tay của chàng quyết không chịu nhận mình đã lớn.



Thần sắc Lục Vân chợt thay đổi, nhân đó cười khổ nói:"



- Nguyên là muội chỉ lớn thêm một chút, gần như trong thoáng chốc thôi. Nếu biết thế ta không cần phải khen muội làm gì, thực sự không nên khen nữ nhân như thế." Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Nói xong Lục Vân không đợi Bách Linh trả lời, cất bước động thân mang theo Bách Linh tan biến về nơi xa."



Một cơn gió nhẹ thổi qua, từng hạt bụi đỏ mờ ảo phiêu đãng trong không gian phía trên Thiết Trúc Phong. Cùng với những tiếng động nhẹ, những chiếc lá úa tàn rụng đầy trên núi như đang thầm thì kể lại với thế gian, kể về những tháng ngày tươi đẹp khi xưa, kể về sự cô đơn lạc lõng của ngày hôm nay."



***"



Tại một ngã ba có một tòa Trường đình có phần dột nát nằm ven đường đang đón ánh triều dương. Có lẽ đây là nơi có nhiều người qua lại, hoa cỏ xung quanh đều bị khách qua đường dẫm đạp dấu vết còn in rõ. Trong đình, một vị hòa thượng trông khắc khổ tay cầm kim bát lặng yên trông về chốn xa, không chút cử động trông giống như một pho thạch tượng."



Phía xa xa, ba con đường dẫn tới đồng thời cùng xuất hiện bóng người nhưng hòa thượng này dường như không có cảm giác, vẫn lặng yên giữ nguyên vẻ trầm mặc. Khi bóng người tới gần, nếu cẩn thận quan sát ba lộ nhân mã này sẽ lập tức phát hiện vẻ cổ quái trong đó."



Thứ nhất là một người trung niên vận bạch y, tuổi trên dưới bốn mươi thập phần anh tuấn, chính là Ma thần Tông chủ Bạch Vân Thiên. Còn vị thứ hai là một đạo nhân tuổi đã cao, vẻ mặt đoan chính, đôi mắt chớp loé hàn quang ẩn chứa vẻ uy nghiêm. Một cây đoản kiếm khoác chéo trên vai, tay cầm một cái phất trần ẩn chứa trong đó vài phần khí tức của đạo gia. Trên con đường thứ ba là một nam một nữ anh tuấn mỹ lệ kinh nhân. Hai người này trông khác biệt với tất cả, chính là Lục Vân cùng Bách Linh vừa rời khỏi Thiết Trúc phong."



Quan sát phía trước Trường đình, Bách Linh vừa cười vừa nói:"



- Mộc đầu, huynh trông phía bên phải có Trường đình, muội đi mãi cũng mệt rồi hay là chúng ta nghỉ chân tại nơi đó nhé."



Không hề lên tiếng, Lục Vân nhìn lão hòa thượng, lão đạo sĩ cùng với Bạch Vân Thiên trong ánh mắt lộ rõ vẻ cảnh giác. Đối với ba người này Lục Vân đều có chung một cảm giác, đó là thâm bất khả trắc. Từ khi xuất đạo tới giờ, Lục Vân dựa vào Ý Niệm Thần Ba thần kỳ đã tìm hiểu không ít những sự việc. Nhưng giờ đây đối diện ba nhân vật thần bí này không thể nhìn ra nổi, điều này chẳng lẽ không làm cho làm tâm trí Lục Vân phải kinh hãi sao? Nhẹ bồng Bách Linh về phía trước, Lục Vân không để ý tới vẻ kinh ngạc của nàng ta mà cẩn thận tiến thẳng vào Trường đình."



Phía đối diện, Bạch Vân Thiên đang quan sát vị hòa thượng bên trong cùng lão đạo sĩ vừa mới đến với vẻ kinh ngạc, sắc mặt lộ rõ nét nghi hoặc. Chỉ trong thoáng chốc Bạch Vân Thiên đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh tiếp tục nở nụ cười như trước. Ánh mắt của lão đạo sĩ lạnh lùng quét một vòng xung quanh và dừng lại trên mặt lão hòa thượng, thần tình có vài phần cổ quái. Lão đạo này đứng lặng yên giữa đường không hề lên tiếng, quả nhiên đang đứng giữa hai sự lựa chọn."



Lúc bốn người từ ba hướng gặp nhau tại chốn này đều quan sát phía trước mặt với cái nhìn thờ ơ. Đúng lúc, vị hòa thượng khắc khổ lặng yên bên trong Trường đình đột nhiên cất tiếng:"



- Đã tình cờ gặp mặt, hà tất phải cố ý lẩn tránh làm gì? Phật dạy tất cả đều do nhân quả, mọi người tình cờ gặp nhau tại nơi đây là một sự không thể tránh được. Bốn vị đã đến đây chẳng cần phải đi vội vã, tiện thể giải quyết một đoạn nhân quả.
Thấy mọi người nhìn mình, thần tình Bách Linh có chút kinh ngạc. Nàng nhẹ nhàng nấp sau người Lục Vân, cất giọng cười thánh thót:"



- Tất cả bọn hoà thượng bây giờ toàn là đồ háo sắc, cùng truy hỏi người ta tới từ nơi nào, chẳng lẽ lại không có ý đến nhà đề nghị kết thân. Ta không bị mắc lừa đâu, xú hòa thượng xấu chết đi được, chẳng bằng gã mộc đầu tuấn tú của ta.



Một tiếng cười lớn từ miệng Bạch Vân Thiên phát ra, hắn vừa hắc hắc cười to vừa nói:"



- Đáp hay lắm, đáp tuyệt lắm, quả là người đẹp xuất lời hay chuyên đối đáp hoà thượng. Hắc hắc... hoà thượng háo sắc, quả là thú vị.



Bên cạnh là nét mặt lạnh lùng của Tàn kiếm cuối cùng cũng xuất hiện vẻ cười hiếm hoi, hắn nhìn Huyền Túc cùng Ma Đà mở miệng châm biếm:"



- Xem ra Ma Đà sau bao năm không xuất hiện, giờ đây bắt đầu ham muốn mỹ sắc. Hòa thượng trong thiên hạ toàn là đồ xấu xa, toàn là kẻ chẳng phải tốt đẹp gì.



Lặng nhìn Bách Linh một hồi, Ma Đà không giải thích gì thêm, chỉ quay đầu hỏi Huyền Túc:"



- Đã mấy trăm năm không gặp, hòa thượng ngươi hiếm khi hạ sơn, tại sao giờ lại muốn xuất thế. Chẳng lẽ cũng vì đối phó với trường kiếp nạn này chăng? Nghe nói trước mắt giới tu chân như một dòng sông ngầm chuyển động, có người đang chuẩn bị lập nên Lục viện liên minh cùng Tam phái đồng minh, đúng không?



Nét mặt Huyền Túc nhẹ biến rồi nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, từ từ nhìn Ma Đà đáp:"



- Không ngờ ngươi mấy trăm năm không nhập Nhân gian mà đối với sự tình của tu chân giới đều nắm rõ như thế. Về việc Lục viện liên minh trước mắt còn đang trù bị, tin rằng sẽ nhanh chóng có được kết quả. Còn về phần Tam phái đồng minh thì mọi việc cơ bảnhoàn thành, chỉ chờ phía Lục viện liên minh chính thức thành lập thì cùng tuyên cáo thiên hạ một thể.



Xung quanh, Lục Vân, Bạch Vân Thiên, Tàn kiếm nghe xong sắc mặt đều đại biến tựa hồ cùng bị tin tức này làm chấn động. Suy nghĩ những lời Huyền Túc vừa nói, tâm lý Lục Vân có chút bâng khuâng, lần này thành lập Lục viện liên minh kết cục tuyển chọn người làm minh chủ thế nào? Tuy nhiên điều hắn không hề nghĩ tới, nếu hắn biết người làm minh chủ lần này được chọn từ Thiên kiếm viện thì bản thân hắn cũng nằm trong lục viện, sợ rằng khó có thể dung hợp."



"



Bên ngoài đình Bạch Vân Thiên đang đánh giá sự việc này, lần này thành lập Lục viện liên minh, Ma Thần Tông muốn phát triển nơi Nhân gian càng thêm khó khăn. Việc này đối với hắn mà nói, thậm chí đối với cả Ma vực mà nói tin tức này chẳng phải là tin tốt.



Nhìn Huyền Túc, Ma Đà nhẹ nhàng hỏi."



- Ngươi lần này đứng chờ ta tới nhất định có điều cần trao đổi, không rõ ngươi muốn tìm hiểu gì từ ta?



Nhìn Ma Đà, Huyền Túc thản nhiên đáp:"



- Ta tới chính xác là có mục đích nhất định. Ngươi từ Ma vực tới đây, chính là ta muốn biết tất cả tứ giới ma tôn của Ma vực phải chăng đều quyết ý tiến nhập Nhân gian? Ta tin rằng điểm này ngươi cũng am hiểu chút ít, không rõ ngươi có nguyện ý nói ra chăng?



Ma Đà đột nhiên cười nói:"



- Chỉ e ngươi quan tâm tới vấn đề này chẳng phải vì hoà bình Nhân gian. Theo tình thế của ngươi, sợ rằng Tam phái đồng minh không dám phái ngươi đến để xử lý sự tình trọng yếu, có đúng không?



Nhìn thẳng vào Ma Đà, Ma phật Huyền Túc bình tĩnh hỏi lại."



- Chẳng lẽ trong mắt ngươi ta không có chút giá trị nào để được đề cử? Nếu nói thế thì việc ta ở Vạn Phật Tông tu luyện mấy trăm năm cũng chẳng nói lên được điều gì, cũng chẳng có năng lực làm tốt việc gì sao?



Không chờ Ma Đà hồi đáp, ngoài đình Tàn kiếm hừ lạnh nói:"



- Lão ngốc đầu, ngươi xét lại mình xem có gì tốt chứ? Chúng ta nơi này sợ rằng loại trừ hai thiếu niên này tạm coi là tốt ra, còn lại đều chẳng phải loại tốt đẹp gì.



Lạnh lùng nhìn Huyền Túc, Ma Đà chầm chậm nói ra lời từ trong tâm mình."



- Vạn Phật Tông được coi là môn phái Phật môn tối thần bí, trong đó có không ít cao tăng tu vi cao cường. Trong vòng năm trăm năm trở lại đây, Vạn Phật Tông có bốn vị cao thủ có danh tiếng cao nhất, phân biệt là Tâm phật, Kim cương Thánh phật, Tịch diệt thiện chủ và Ma phật. Ngươi thân là một trong tứ đại cao thủ, mấy trăm năm do tâm hoài phật ma song tính, lúc thiện lúc ác, hoàn toàn không có người nào có khả năng khống chế. Sở dĩ nhiều năm rồi Vạn Phật Tông một mực để ngươi lưu tại Vạn phật cổ động là hy vọng Xá lợi kim quang ở trong động tiêu trừ ma tính tà ác trong người của ngươi. Theo khí tức hiện tại của ngươi mà xét cho thấy đã không có chút hiệu quả nào. Chính vì vậy ta càng thêm phần khẳng định, Tam phái đồng minh quyết không thể giao phó những sự tình trọng yếu cho ngươi làm. Ta nói có đúng không lão bằng hữu?